Phương Trượng

Chương 131: Kích động điên cuồng




Dịch: Hạo Thiên

Đả tự: Vạn Kiếm Chi Vương

Lần này thật khó lòng lựa chọn, thứ nào hắn cũng muốn, nhưng lại không thể nào quay trúng nhiều như vậy.

Lục Tự Đại Minh Chú đương nhiên quá tốt, nhưng khả năng nắm chắc quay trúng không lớn.

Do dự rất lâu, Hoắc Nguyên Chân cắn răng một cái, hay là tranh thủ nhắm vào Thưởng Lớn. Nếu như quay trúng Thưởng Lớn, như vậy rất có khả năng lấy được mấy món tốt, mình sẽ không cần vất vả lựa chọn nữa.

Chậm rãi bình phục tâm trạng, Hoắc Nguyên Chân tính toán một chút khoảng cách tới điểm sáng Thưởng Lớn, rồi nhìn Phật tổ tham bái một lần, sau đó bắt đầu chuyển động luân bàn.

Hoắc Nguyên Chân dựa theo quy củ cũ, đếm, tính khoảng cách Thưởng Lớn mười bốn ô, là ô năm trăm lượng bạc, quyết định bắt đầu từ đó, điểm sáng nhanh chóng xoay tròn.

Bước đầu tiên này rất quan trọng, chỉ cần có thể quay trúng Thưởng Lớn sẽ có được khả năng vô hạn. Nếu như không thể quay trúng Thưởng Lớn cũng sẽ không có phần thưởng gì tốt. Bởi vì xung quanh ô Thưởng Lớn toàn là ngân lượng kinh thư vân vân, cho nên chỉ có thể quay trúng Thưởng Lớn.

Mắt hắn chuyển động theo điểm sáng, không chớp lấy một lần.

Điểm sáng quay hết vòng này tới vòng khác, rốt cục đến vòng thứ ba bắt đầu chậm lại, chậm rãi tiến về phía Thưởng Lớn.

Hoắc Nguyên Chân nín thở, chờ đợi thời khắc điểm sáng dừng lại.

Qua kinh thư, lệnh bài xây dựng, ngân lượng, cách hai ô nữa chính là Thưởng Lớn.

Điểm sáng tại tiến tới một ô nữa, dừng trên một món pháp khí.

- Tiến thêm một bước nữa, một bước là được rồi!

Hoắc Nguyên Chân ra sức hoa tay múa chân, hận mình không thể xông vào bên trong Hệ Thống, đẩy điểm sáng lên phía trước thêm một ô nữa.

Có lẽ hôm nay vô cùng may mắn, rốt cục trong niềm hy vọng mong chờ vô hạn của hắn, điểm sáng tại tiến thêm một ô, rơi vào vị trí Thưởng Lớn.

- Dừng lại! Dừng lại cho ta!

Điểm sáng run run, cuối cùng không có cô phụ kỳ vọng Hoắc Nguyên Chân, dừng lại ở ô Thưởng Lớn.

Hoắc Nguyên Chân thở ra một hơi thật dài, lần này phần thưởng rất tốt, nếu chỉ lấy được một món thật là đáng tiếc. Hôm nay quay trúng Thưởng Lớn có thêm hai lần cơ hội, coi như là kết cục tốt nhất.

Thưởng Lớn dừng lại một hồi, bắt đầu chuyển động lần nữa, điểm sáng thứ nhất xông ra ngoài.

Trong lòng Hoắc Nguyên Chân lại hết sức khẩn trương. Cho dù là quay trúng Thưởng Lớn, cũng phải quay trúng thứ tốt vào tay mới được, nếu như quay vào hai ô ngân lượng, vậy mình chỉ còn nước đập đầu vào tường.

Điểm sáng xoay tròn thật nhanh, dần dần lại chậm lại.

Hoắc Nguyên Chân tính toán một chút, có lẽ trong vòng ba bước sẽ dừng lại.

Ba ô phía trước là kim đăng, lệnh bài xây dựng Thiên Vương điện, ba ngàn lượng bạc trắng.

Điểm sáng đi thêm một bước, đi tới kim đãng.

Hoắc Nguyên Chân không nhúc nhích, kim đăng cùng lệnh bài xây dựng Thiên Vượng điện đều có thể chấp nhận được, bạc thì hơi kém một chút.

Điểm sáng lại đi tới một bước, đi tới ô lệnh bài xây dựng Thiên Vương điện, điểm sáng dừng lại.

Hoắc Nguyên Chân thở ra một hơi thật dài, thật là hay quá, Thiếu Lâm tự lại thêm một Phật điện, có thể giảm bớt một ít áp lực cho Vạn Phật tháp. Hơn nữa sau khi khu vực thứ nhất Thiếu Lâm có Thiên Vương điện, căn bản cũng đã thành hình.

Vốn hắn đang chờ điểm sáng thứ hai xuất hiện, nhưng lần này có chút khác thường, điểm sáng thứ hai chậm chạp mãi không thấy xuất hiện.

Đang lúc nghi hoặc, thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống chợt vang lên:

- Quay trúng lệnh bài xây dựng Thiên Vương điện, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?

Nghe thấy Hệ Thống nhắc nhở, Hoắc Nguyên Chân sực nhớ ra chức năng mới này, có hơi do dự. Nếu như sử dụng chức năng đánh bạc, thành công, có thể ngẫu nhiên lấy được một lệnh bài xây dựng nữa, mà một khi thất bại, như vậy lệnh bài xây dựng Thiên Vương điện này cũng sẽ biến mất.

Nếu như dưới tình huống bình thường, Hoắc Nguyên Chân tuyệt đối sẽ không mang Thiên Vương điện đi đánh bạc. Nhưng đây chính là cơ hội đánh bạc lần đầu tiên của mình, nếu như lần này cũng không dám đánh bạc, như vậy rất có thể trong lòng mình sẽ để lại ám ảnh, sinh ra cảm giác sợ hãi đánh bạc.

Suy nghĩ chốc lát, Hoắc Nguyên Chân cắn răng một cái:

- Đánh bạc!

Thua thì thua, tối thiểu sẽ không sợ hãi đánh bạc này, một khi thành công, Thiếu Lâm sẽ lập tức có thêm hai kiến trúc, điểm này rất là hấp dẫn Hoắc Nguyên Chân.

Sau khi chọn đánh bạc, hình về Thiên Vương điện này bắt đầu sáng lên.

Điểm sáng kia bắt đầu lóe lên không ngừng xung quanh năm ô lệnh bài xây dựng còn lại. Hoắc Nguyên Chân biết một khi điểm sáng thôi không lóe nữa tức là đã có kết quả rồi, cuối cùng dừng ở ô nào sẽ trúng được lệnh bài xây dựng của ô đó.

Mà một khi biến mất, đó chính là kết quả vốn liếng của mình một đi không trở lại.

- Nhất định phải trúng, bất cứ kiến trúc gì cũng được, ngàn vạn lần không thể biến mất!

Trong lòng hắn thầm kêu lên, hôm nay vô cùng may mắn, hắn cũng mê tín, không ngừng niệm thầm.

Điểm sáng lóe lên một trận rốt cục ngừng lại.

Ánh mắt Hoắc Nguyên Chân nhìn chằm chằm vào ô lệnh bài xây dựng Thiên Vương điện, để xem nó có biến mất hay không.

Sau khi điểm sáng lóe lên kết thúc ba giây, lệnh bài xây dựng Thiên Vương điện vẫn còn đó.

- Thật là hay quá.

Hoắc Nguyên Chân vung quyền thật mạnh, lần đầu tiên đánh bạc đã thành công.

Vội vàng nhìn sang lệnh bài xây dựng thứ hai, vừa thấy hắn càng mừng rỡ hơn nữa, không ngờ rằng phần thưởng thứ hai là lệnh bài xây dựng Phương Trượng viện.

Hiện tại mình đã quay trúng hai trong mười đường nội bộ, La Hán đường và Phương Trượng viện.

Có Phương Trượng viện, sau này mình tu luyện Đồng Tử Công sẽ gia tăng tốc độ nhanh hơn, đây mới là phần thưởng tốt nhất.

Lần đầu tiên đã quay trúng được hai thứ này, tâm trạng Hoắc Nguyên Chân rất tốt, chỉ riêng hai lệnh bài xây dựng này, lần này coi như mình không uổng công vái lạy Phật cả ngày trời.

Nhưng bây giờ còn không thể nhận lấy phần thưởng, còn phải chờ đợi hai lần quay thưởng nữa.

Rốt cục điểm sáng thứ hai đã bắt đầu quay.

Lần này tâm trạng Hoắc Nguyên Chân buông lỏng rất nhiều, hắn chăm chú nhìn điểm sáng quay hết vòng này đến vòng khác, rốt cục ngừng lại.

- Ủa, sợi xích sắt này giống như sợi xích lần trước mình bị khốn trong sơn cốc, một lòng muốn quay trúng...

Lần trước cùng La Thái Y bị khốn trong sơn cốc, Hoắc Nguyên Chân đã muốn quay trúng lấy sợi xích sắt sau đó rời đi, nhưng cuối cùng không có quay trúng được, ngược lại lấy được thân pháp Đại Na Di, cũng rời khỏi sơn cốc.

Bây giờ sợi xích kia lại xuất hiện, mặc dù có thể tưởng tượng sợi xích sắt này tuyệt đối là đao thương bất nhập, thậm chí còn bền bỉ hơn sợi lúc trước buộc Vô Danh trong địa động, nhưng đối với Hoắc Nguyên Chân trước mắt lại không có tác dụng gì lớn.

Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống lại vang lên:

- Quay trúng được Tinh Kim Tỏa Liên, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?
Lại còn là Tinh Kim, Tinh Kim là kim loại gì?

Hoắc Nguyên Chân cũng không nghiên cứu Tinh Kim là kim loại gì, mới vừa rồi đã nếm được quả ngọt, lần này hắn còn muốn đánh bạc một lần nữa, vạn nhất trúng được món khác chẳng phải là tuyệt diệu hay sao?

Huống chi cho dù thất bại, tổn thất cũng không phải là quá lớn.

Đánh bạc!

Tinh Kim Tỏa Liên bắt đầu lóe lên ánh sáng, điểm sáng lại bắt đầu lóe lên ở bốn ô tạp vật còn lại.

Bởi vì trong số tạp vật có một điểm sáng Thưởng Lớn đã bị Hoắc Nguyên Chân quay trúng, cho nên thứ có thể quay trúng chỉ còn lại bổn món.

- Sau khi lóe lên như vậy mấy chục lần, điểm sáng biến mất, Tinh Kim Tòa Liên kia cũng biến mất theo.

Hoắc Nguyên Chân có chút tiếc nuối, bởi vì thời khắc cuối cùng hắn thấy được điểm sáng dừng lại ở ô cây chổi. Nếu như thành công chẳng những có được một sợi Tinh Kim Tỏa Liên, còn sẽ nhận được một cây chổi, vừa hay có thể cho Vô Danh sử dụng, bây giờ thì tất cả thành không.

Bất quá Hoắc Nguyên Chân cũng không hối hận, nếu không quay trúng được phần thưởng tốt nhất, cũng không dám đánh bạc, như vậy sau này mới thật sự hối hận.

Hai lần đánh bạc, một lần thành công, một lần thất bại, xác suất thành công quả nhiên là năm mươi phần trăm.

Hai lần đầu kết thúc, rốt cục điểm sáng thứ ba bắt đầu quay.

Sau khi trải qua một lần thất bại, tâm trạng Hoắc Nguyên Chân lại có hơi thắc thỏm không yên. Dù sao mọi cơ hội quay như vậy là vô cùng khó được, có thể quay trúng thêm một món bảo bối, Thiếu Lâm phát triển sẽ gia tăng tốc độ một phần.

Sẽ được cái gì đây? Ngân lượng sẽ đánh bạc một lần, kinh thư cũng đánh bạc một lần, pháp khí cùng võ công vậy phải tùy theo tình huống mà quyết định.

Hoắc Nguyên Chân yên lặng theo dõi, chờ kết quả cuối cùng.

Tốc độ điểm sáng dần dần chậm lại, phía trước còn có năm ô, theo thứ tự là vạn lượng ngân lượng, Lăng Nghiêm Kinh, đài sen, bộ pháp Mai Hoa Thung, cùng với cây chổi kia.

Theo lý thuyết, năm phần thưởng này đều tốt, nếu như bảo Hoắc Nguyên Chân lựa chọn, hắn cũng không biết nên lấy thứ nào bỏ thứ nào.

Nghe theo thiên ý thôi...

Điểm sáng đi tới ô vạn lượng bạc, Hoắc Nguyên Chân không nhúc nhích, lấy được cũng được, không lấy được cũng không quan trọng.

Điểm sáng lắc lư hai cái, lại đi tới một bước, đi tới ô Lăng Nghiêm Kinh.

Phần thưởng này cũng được, nếu như trúng được, hệ thống Phật pháp Thiếu Lâm sẽ hoàn chỉnh được thêm một bước.

Nhưng điểm sáng vẫn không dừng lại, lại đi tới một bước, đi tới đài sen.

Đối với đài sen, Hoắc Nguyên Chân lại có hứng thú cao hơn, nếu như lấy được nó là tốt nhất. Đây là pháp khí, pháp khí đều có hiệu quả rất đặc thù, rất có thể này đài sen cũng có tác dụng gia tăng tốc độ tu luyện.

Nếu là như vậy, đài sen cộng thêm Phương Trượng viện gia tăng tốc độ đủ để giúp cho mình từ một người tự chất bình thường trong nháy mắt biến thành siêu cấp thiên tài tu luyện, rất có thể không cần mấy năm sẽ trở thành cao thủ Tiên Thiên trung kỳ thậm chí hậu kỳ.

Cho nên mới nói trong số năm phần thưởng này, món tốt nhất chính là đài sen.

- Dừng!

Tiếng kêu trăm lần linh nghiệm của Hoắc Nguyên Chân hôm nay rốt cục thất bại một lần, điểm sáng lại đi tới một bước, đi tới bộ pháp Mai Hoa Thung.

Bộ pháp này đối với Hoắc Nguyên Chân có hơi khó xử. Hắn đã có thân pháp Đại Na Di, bộ pháp thông thường đã không còn hấp dẫn. Lúc hắn muốn lấy được bộ pháp này, nó lại không xuất hiện, bây giờ lại quay trúng, khiến cho hắn phải gãi đầu gãi tại vì khó xử.

Đi tới phía trước một bước còn có cơ hội lấy được cây chổi kia. Là bộ pháp phổ cập cho võ tăng, hay là tìm cho Vô Danh một món vũ khí vừa tay, làm cho Hoắc Nguyên Chân có hơi khó có thể lựa chọn.

Nhưng lựa chọn thế nào cũng không phải là hắn có thể quyết định, rốt cục điểm sáng đã dừng lại ở ô bộ pháp Mai Hoa Thung, không đi tới cây chổi.

Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống lại vang lên:

- Quay trúng được bộ pháp Mai Hoa Thung, có sử dụng chức năng đánh bạc hay không?

Hoắc Nguyên Chân thở dài một tiếng, lần này có hơi do dự.

Thật ra bây giờ có thể lập tức nhận lấy phần thưởng, mình dễ dàng học được Mai Hoa Thung, sau đó truyền thụ cho đệ tử, lại nhận được hai lệnh bài xây dựng, quay thưởng có thể nói là kết thúc mỹ mãn.

Nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy không cam lòng.

Trong hạng mục võ công còn có Thiếu Lâm Kim Cương Phục Ma Quyển, còn có Lục Tự Đại Minh Chú, hai món này đều là võ công cực kỳ ảo diệu, nếu như mình lấy được một món vậy chính là may mắn tày trời.

Bộ pháp Mai Hoa Thung đã xuất hiện, còn lại năm món. Nếu như mình đánh bạc, một khi thành công sẽ có hai phần năm cơ hội nhận được võ công tuyệt đỉnh, mồi dụ hoặc này không thể nói là không lớn.

Cho dù là không trúng được hai thứ này, còn thừa lại ba món, trừ Trường Quyền ra, Thiết Đương Công cùng Đạt Ma kiếm pháp đều là bản lãnh rất lợi hại. Khoan nói tới Đạt Ma kiếm pháp, Thiết Đương Công cũng có sức hấp dẫn rất lớn với hắn.

Nhưng một khi thất bại, như vậy không có gì cả, hai lựa chọn này làm khó Hoắc Nguyên Chân.

Là kết thúc mỹ mãn, hay là tiếp tục đánh bạc lần nữa, tranh thủ kiếm thêm một phần thưởng tốt đây?

Hoắc Nguyên Chân do dự hồi lâu, Hệ Thống đã gợi ý ba lần, mắt thấy thời gian cũng sắp đến, rốt cục hắn cắn răng một cái.

Đánh bạc! Cuộc sống có thể có được mấy lần đánh bạc, hôm nay không đánh chờ tới khi nào?!

Hoắc Nguyên Chân đồng ý đánh bạc, bộ pháp Mai Hoa Thung bắt đầu lóe lên.

Lần này Hoắc Nguyên Chân không có khẩn trương, hắn đã hạ quyết tâm, ngược lại bình tĩnh lại.

Điểm sáng nhún nhảy ở năm ô võ công còn lại một hồi, cuối cùng rốt cục ngừng lại, dừng trên ô Lục Tự Đại Minh Chú.

Hoắc Nguyên Chân than nhẹ một tiếng:

- Lành thay!

Thanh âm nhắc nhở của Hệ Thống lại vang lên:

- Quay thưởng tháng Mười Một kết thúc, có lập tức nhận lấy phần thưởng hay không?

- Nhận lấy.

Luân bàn Hệ Thống mờ đi, bốn phần thưởng xuất hiện trên tay Hoắc Nguyên Chân, hai bản bí tịch, hai lệnh bài xây dựng.

Trước hết Hoắc Nguyên Chân thu cất lệnh bài xây dựng, đầu tiên là cầm lên quyển bộ pháp Mai Hoa Thung kia.

Hắn mở ra học tập, chỉ trong thời gian một nén nhang đã học được đại thành bộ pháp Mai Hoa Thung, dung hội quán thông toàn bộ.

Học xong Hoắc Nguyên Chân mới cảm thấy quả thật trước đây mình đã xem thường bị pháp Mai Hoa Thung này, mỗi một môn võ công căn bản đều không thể xem thường bỏ qua được.

Quyển bí tịch này khác với thân pháp Đại Na Di, chú trọng tránh né khéo léo, trong chiến đấu chỉ sai một ly đã có thể quyết định sinh tử. Mặc dù bộ pháp này không có được tốc độ cực nhanh như Đại Na Di, nhưng có một ít chỗ tinh xảo Đại Na Di không thể nào có được.

Học tập xong bí tịch này, Hoắc Nguyên Chân thu cất, lại lấy ra cuốn bị tịch thứ hai, chính là Lục Tự Đại Minh Chú.

Học tập quyển bí tịch này mất hai canh giờ, bất quá chỉ là sáu chữ hết sức đơn giản, nhưng ẩn chứa biến hóa vô cùng vô tận trong đó.

Bây giờ Hoắc Nguyên Chân mới biết âm công cao cấp là cái gì. Mình có thần thông Sư Tử Hống, lại học được Lục Tự Đại Minh Chú, nếu như nội lực đầy đủ, như vậy trong thiên hạ, về phương diện âm công mình chính là vua, thiếu sót duy nhất hiện tại chỉ là nội lực còn hơi yếu kém mà thôi.

Quyển bí tịch này cộng thêm bí tịch Sư Tử Hống, Hoắc Nguyên Chân chuẩn bị đưa cho Vô Danh tu luyện.