Long Thành

Chương 71: Cận Hải tới mời




 Long Thành  Phương Tưởng 2249 chữ 2019. 07. 15

《 Chín thức dẫn đường 》 đem tới cho Long Thành một cái kinh hỉ lớn, hiệu quả của nó phi thường xuất sắc, vốn dự tính có vòng tay trọng lực trợ giúp, cần phải ba tuần mới có thể hoàn toàn khôi phục, giờ Long Thành dự tính chỉ cần khoảng một tuần lễ.

Chờ thân thể hắn triệt để khôi phục, hắn liền có thể bắt đầu diễn luyện 《 Hàm Yên trảm 》. Hắn lặp đi lặp lại cân nhắc《 Hàm Yên trảm 》 rất nhiều lần, cơ hồ toàn bộ chi tiết có thể nghĩ đến hắn đều đem chỉnh lý lại một lần, nhiều lần suy ngẫm nhiều lần suy diễn.

Đây là thói quen học tập của hắn.

Molly đang thông báo: “Theo tin tức hiện tại sưu tập được đến xem, khống mang cơ hồ không có kỹ năng công khai, hoàn toàn nắm giữ tại trong tay các lưu phái cùng đại tập đoàn. Trừ phi gia nhập vào những lưu phái này, rất khó thu được kỹ xảo khống mang. Molly tìm tòi luận văn về khống mang năm rồi, số lượng rất ít, hơn nữa Molly còn phát hiện vết tích lượng lớn bị cắt bỏ.”

Molly đẩy đẩy viền kính mắt trên mũi: “Điều này cho Molly một cái dẫn dắt.”

Long Thành và Phí Mễ đều vểnh tai, nghe rất tập trung.

“Molly quyết định từ trong những luận văn bị cắt bỏ này để tìm kiếm manh mối. Luận văn sở dĩ bị cắt bỏ, vậy nhất định là nó có lý luận liên quan đến khống mang. Như thế nào tìm kiếm đến những luận văn này chứ? Molly bắt đầu tại trong những học giả về năng lượng học hỏi thăm tìm kiếm, cuối cùng, công phu không phụ lòng người, Molly tìm đến một vị lão gia gia có đam mê sưu tập luận văn, từ chỗ hắn được đến rất nhiều luận văn liên quan mà nhiều năm trước đây công bố lại bị cắt bỏ. Ta đem bọn nó làm thành danh sách văn kiện, đã gửi đến chỗ lão sư.”

Molly ưỡn ngực lên: “Lão sư yên tâm, Molly cũng sẽ nghiên cứu những luận văn này, xây dựng mô hình, tiến hành suy diễn, tranh thủ sớm ngày đánh vỡ vạn ác lưu phái phong kiến cùng đại tập đoàn phong tỏa!”

Long Thành chân tình thực lòng cảm tạ: “Cảm tạ ngươi, Molly!”

Molly khuôn mặt đỏ lên, có chút xấu hổ: “Đây là chuyện Molly hẳn phải làm, lão sư ngài quá khách khí!”

Ở một bên, Phí Mễ thấy tận mắt một màn ôn nhu này, trong lòng rất là cảm động, nhịn không được hỏi: “Nếu không, tuần này không cần học?”

“Không được.”

Long Thành cùng Molly đồng thanh phản đối.

Phí Mễ: “...”

Molly nói tiếp: “Lão sư hỏi thăm tư liệu về Diêu Thiên Lai. Diêu Thiên Lai, sinh năm 3610, khi còn bé nghịch ngợm bướng bỉnh, về sau lại trải qua trắc trở, trở thành siêu cấp sư sĩ, khi tại ba mươi hai tuổi, trở thành Diêu gia gia chủ. Về Diêu Hưng Liên và Tiêu Vũ Trăn mà lão sư nói, không có tìm được tư liệu, hẳn phải là cơ mật của gia tộc.”

“Năm 3652, trăm năm chiến tranh bùng phát. Năm sau đó, Diêu Thiên Lai gia nhập vào đế quốc Lan Độ cực kỳ cường thịnh lúc đó, trở thành vị vương khác họ đầu tiên của Đế quốc Lan Độ. Năm 3661, chiến hỏa lan tràn, Diêu Thiên Lai phụng mệnh trấn thủ phòng tuyến Tây Lam của Đế quốc Lan Độ, bị ám sát, nguyên nhân cái chết vẫn chưa biết.”

“Từ thời điểm đó, Diêu gia bắt đầu suy tàn, sau Diêu Thiên Lai, Diêu gia chưa từng xuất hiện qua siêu cấp sư sĩ. Mà tại năm thứ 33 sau khi Diêu Thiên Lai chết, cũng chính là năm 3694, Đế quốc Lan Độ phát sinh đảo chính, năm sau đó, Lan Độ tan rã. Từ đó về sau, Diêu gia phiêu bạt khắp nơi, trước sau làm việc cho nhiều tổ chức và chính quyền, nhưng mà xu hướng suy tàn khó cứu vãn, bọn họ từ từ bị gạt ra ngoài, tư liệu có thể tìm được cũng càng ngày càng ít.”

Long Thành không nghĩ tới tấm ký ức tâm phiến kia của Diêu Hưng Liên vậy mà lại là cổ vật mấy trăm năm trước.

Diêu Thiên Lai, dáng vẻ lồng lộng như núi cao kia, mang theo truyền kỳ của hắn trở thành một bộ phận trong lịch sử. Cố sự bi thương về Diêu Hưng Liên và Tiêu Vũ Trăn thì chôn vùi trong dòng thời gian.

Cõi mộng vô cùng chân thực lại tại hôm qua, xốc lên một góc màn che thời gian đã hạ xuống từ lâu. Mấy trăm năm sau, mình đi vào thế giới sinh động của Diêu Hưng Liên trước đây, cảm nhận những trạng thái hỉ nộ ái ố của hắn.

Trong lòng Long Thành sinh ra tâm tình phức tạp khôn kể.

Tâm tình chợt lóe lên rồi biến mất, nhanh tựa như ảo giác, Long Thành khôi phục bình tĩnh: “Đó chính là nói, 《 Chín thức dẫn đường 》 sẽ không gây ra phiền phức?”

Molly nghiêm túc: “Đúng vậy.”

Long Thành nói: “Vậy ta dạy cho các ngươi.”

Molly và Phí Mễ sững sốt, hai người quay mặt nhìn nhau.

Molly ấp úng: “Lão sư, ta là tân nhân loại...”

“Thử một lần.” Long Thành suy nghĩ một chút, nói: “Tân nhân loại cấu trúc thân thể hoàn toàn mô phỏng theo nhân loại, có lẽ hữu dụng, có lẽ không hữu dụng, ta cũng không biết, dù sao đều là miễn phí.”
Molly ‘ba’, khép chân đứng thẳng, khom người chín mươi độ, hai cái đuôi ngựa vung lên vạch ra hai cái đường vòng cung, lớn tiếng nói: “Lão sư, Molly nhất định sẽ nỗ lực!”

Phí Mễ không biết nói cái gì, hắn chỉ cảm giác miệng khô lưỡi khô: “Ta...”

Hắn từng gia nhập quân đội, lăn lộn qua xã hội, biết rõ thứ Long Thành lấy ra là quý giá cỡ nào. Nếu đổi là hắn được đến 《 Chín thức dẫn đường 》, nhất định sẽ cẩn thận từng li từng tí mà bảo tồn, sẽ không nói cho ai, tương lai lưu cho hậu thế của mình.

Trên thực tế, hắn căn bản không có tư cách, không có cơ hội đi chạm đến công pháp kỹ xảo cao cấp như thế.

Long Thành: “Muốn chết hay muốn sống?”

Phí Mễ ngây người một cái: “Cái này... Muốn sống.”

“Rất tốt học.” Long Thành tiếp theo nói: “Ta không muốn sau khi dùng hỏng một cái khoang trò chơi, lại phải đổi một trợ lý.”

Phí Mễ viền mắt đỏ.

Molly bỗng nhiên di một tiếng: “Lão sư, có khách, là người lần trước giúp Cáp La Đức đưa kiếm tới, hắn nói có việc tìm đến ngài!”

Long Thành con mắt sáng ngời, vừa đi ra ngoài vừa hỏi: “Lẽ nào lại tới tặng đồ? Lần này tặng cái gì?”

Molly truy xuất hệ thống giám sát: “Hình như là đi tay không tới, không mang theo cái gì.”

Long Thành dừng lại, a một tiếng: “Không gặp.”

Một lát sau Molly nói: “Hắn nói có chuyện rất trọng yếu muốn đàm luận cùng lão sư ngài, quan hệ đến tương lai của lão sư ngài. Nếu không, còn là hặp một cái đi, lão sư?”

Từ khi bước lên bến tàu của phòng thí nghiệm Mai - Catherine, Cận Hải đã nhận thấy bị người giám thị, hắn đối với việc này tâm lý sớm có chuẩn bị.

Long Thành tài năng hiển lộ, biểu hiện ra thiên phú kinh người, dù cho người mù đều có thể nhìn thấy.

Cận Hải biết rõ cạnh tranh mà hắn sắp đối mặt sẽ phi thường kịch liệt, ai cũng sẽ không để cho tân tinh có tiềm lực có thiên phú như thế thoát khỏi bàn tay. Nhưng mà Cận Hải có cũng đủ lòng tin, bởi vì chỉ thị của lão gia là.

Không tiếc giá nào.

Cận Hải cùng theo lão gia Nặc Mạn (Norman) nhiều năm, biết rõ bốn chữ này theo trong miệng lão gia nói ra, là trọng yếu cỡ nào.

Tại dưới mấy đôi ánh mắt ẩn dấu ở trong chỗ tối theo dõi, Cận Hải nghênh ngang đi vào phòng thí nghiệm Mai - Catherine.

Sau khi biểu thị ý đồ đến, Cận Hải gặp được Long Thành, Phí Mễ và Molly ở cạnh Long Thành hoàn toàn bị hắn xem như không khí.

Dù cho không phải lần đầu tiên trông thấy Long Thành, trên người Long Thành tự nhiên toát ra sự lãnh tĩnh đều khiến Cận Hải rất là tán thưởng.

Hắn thái độ thành khẩn: “Long Thành, lần này ta là đại biểu Vạn Thần tập đoàn đến đây, mời ngươi gia nhập vào chúng ta.”

“Chúng ta một mực quan tâm biểu hiện của ngươi, cho rằng ngươi là người trẻ tuổi có thiên phú nhất trong toàn bộ Phụng Nhân, không có ai hơn. Tập đoàn cực kỳ xem trọng ngươi, cho rằng ngươi có đủ tiềm lực trở thành hạch tâm của tập đoàn trong thời gian tới. Tập đoàn cũng nguyện ý vì ngươi trả bất cứ cái giá gì, chỉ cần ngươi mở miệng.”

Cận Hải nhìn Long Thành lãnh tĩnh như thường, trong lòng càng thêm tán thưởng: “Lần này ta tới, chỉ là đại biểu tập đoàn sơ bộ tiếp xúc, hướng ngươi biểu đạt sự quý trọng của tập đoàn đối với ngươi. Tập đoàn đối với ngươi tiến hành cực kỳ nghiêm túc tỉ mỉ đánh giá, chỉ cần ngươi nguyện ý, tập đoàn sẽ phái người trình bày chi tiết kế hoạch về tương lai của ngươi. Tập đoàn có thể đảm bảo, tài nguyên đầu tư vào ngươi nhất định là đẳng cấp cao nhất. Dược phẩm, công pháp, đều đã chuẩn bị sẵn sàng cho ngươi.”

Cận Hải chú ý tới khi nói đến “Công pháp” thì thần tình Long Thành có biến hóa rất nhỏ, trong lòng mừng thầm: “Chúng ta có thê đội chuyên biệt, có danh sư chỉ đạo, thiết bị cao cấp nhất, ngay cả người cùng bồi luyện đều là lương mười hai vạn. Tinh cầu Sơn Nguyệt tinh nho nhỏ này đã không chứa nổi ngươi rồi, Long Thành, ngươi càng cần thế giới rộng lớn hơn, phát huy ra tiềm lực không gì sánh bằng của ngươi...”

Không, hắn thích nông trường, hắn thích nãi nãi, hắn không muốn rời đi nông trường, không muốn rời đi Sơn Nguyệt tinh.

Long Thành lắc đầu: “Không, ta cự tuyệt.”

Giọng điệu hắn không mạnh, nhưng dị thường kiên quyết.