Thượng Phong kiếm tích

Chương 30: Thượng Phong kiếm tích Chương 30


Hành trình của bọn họ bây giờ đã đi được hơn phân nửa, hôm nay bọn họ quyết định dừng chân tại một quán trọ trong thành , nơi đây nhộn nhịp người buôn bán , tấp nập qua lại , xe ngựa dừng trước một quán trọ, bốn người nữ tử bước xuống , mỗi người với một vẻ đẹp riêng, Lạc Tuyết Cẩm thì diễm lệ , trang nhã, Ngọc Nhi thì đáng yêu, lanh lợi , Hạo Lục Quyên thì dịu dàng , đằm thắm , còn riêng người nữ tử đi cuối cùng , nàng có một vẻ đẹp vô cùng thoát tục, băng thanh , ngọc khiết, khiến cho những người đi bên đường kể cả nam và nữ ai ai cũng trầm trồ ngắm nhìn bọn họ..
Vừa bước vào người tiểu nhị đã nhanh chân chạy lại thăm hỏi , vẻ mặt ân cần nhìn bọn họ , sau khi Thượng Phong và Hạo Kiếm Hoành xác nhận sẽ ở lại một đêm , còn thuê bảy căn phòng để bọn họ nghỉ ngơi , người tiểu nhị liền vui vẻ gật đầu , nhanh chân chạy đi sắp xếp.
Bây giờ cả bảy người họ đang cùng ngồi dùng cơm với nhau, Ngọc Nhi là người lên tiếng trước , vì tính nàng vô cùng hoạt bát , thường ngày rất hay cùng sư huynh Trạch Khiêm của mình nói chuyện đùa giỡn , rộn rã trên khắp đường đi.
“ Đại Sư huynh, huynh nếm món này thử xem, mùi vị vô cùng tuyệt hảo đó”
Vừa nói tay nàng vừa gấp miếng thịt để vào trong chén của Thượng Phong, thấy vậy chàng khẽ gật đầu “ đa tạ muội”
Những người trong bàn ăn ai nấy có lẽ đều cảm thấy tình cảm của sư huynh muội bọn họ vô cùng tốt , nhất là Lạc Tuyết Cẩm , nàng ta có vẻ hơi ganh tị một chút , tuy không biểu lộ ra ngoài nhưng ánh mắt nàng đã hiện lên điều đó.
Có lẽ vì không kìm lòng được nàng ta liền giả vờ mỉm cười nhìn bọn họ nói “ xem ra Ngọc Nhi cô nương có vẻ rất lo lắng cho Thượng Phong ca nhỉ, thiết nghĩ sau này huynh ấy sao có thể tìm được một người thê tử đây”
Nghe Tuyết Cẩm nói vậy , Thượng Phong liền đưa mắt nhìn Lạc Băng đang ngồi đối diện mình, chỉ thấy nàng cúi đầu trầm mặc, ánh mắt không biểu lộ cảm xúc gì..
Câu nói có phần châm chọc của Tuyết Cẩm rất nhanh liền khiến cho Ngọc Nhi khó chịu , nàng cũng không chịu yếu thế đáp “ tại Tuyết Cẩm tỷ không biết đó thôi, từ nhỏ ta và Đại Sư huynh đã cùng lớn lên bên nhau nên tình cảm của chúng ta rất khó để so sánh với một loại tình cảm nào khác , ta tin chắc nếu sau này huynh ấy cưới thê tử thì huynh muội bọn ta cũng sẽ mãi như vậy, không gì thay đổi được”
Khi nói hết câu Ngọc Nhi còn không quên mỉm cười , giống như đó chỉ là một câu trả lời bình thường nhưng thật ra lại mang hàm ý vô cùng sâu xa, mà chắc có lẽ tất cả mọi người có mặt đều hiểu đó là gì.
Lúc này ánh mắt của Tuyết Cẩm hiện lên sự chán ghét vô cùng nhưng lại giả vờ bình thường nhìn Ngọc Nhi “ à chỉ là ta có chút lo lắng nên nói vậy , nếu có gì không phải xin Ngọc Nhi muội muội đừng để trong lòng nhe”
Hai chữ muội muội này vào tai Ngọc Nhi thật khó nghe vô cùng, nàng liền bặm môi định nói gì thì Thượng Phong liền nhìn nàng khẽ lắc đầu , ý bảo nàng đừng nói nữa.
Không khí bây giờ thật quá trầm mặt, cuộc đấu khấu lúc nãy của hai nữ tử không những không khiến cho không khí vui vẻ mà ngược lại càng khiến cho bọn họ như rơi vào vực thẳm , thấy vậy Trạch Khiêm liền lớn tiếng “ thôi nào, mời các vị tiếp tục dùng cơm đi, món ăn đã sắp nguội hết rồi”
Từ nãy đến giờ ánh mắt của Hạo Kiếm Hoành đều chăm chú nhìn Lạc Băng, sau lần nói chuyện đó , chàng ta đã biết người nam nhân trong lòng của nàng là ai, từ lúc nghe Tuyết Cẩm nói vậy chàng ta không ngừng chú ý đến biểu cảm của Lạc Băng nhưng chỉ thấy nàng chăm chú cúi đầu dùng cơm, ánh mắt không hề biểu lộ cảm xúc gì, rõ ràng người nữ tử như nàng đúng là nhược điểm của một đại trượng phu.
Lạc Băng không phải là người duy nhất như vậy mà Hạo Lục Quyên từ nãy giờ vẫn chú ý nghe cuộc nói chuyện của hai người kia, ánh mắt nàng ta có vẻ phức tạp, từ lúc hai huynh muội bọn họ quen biết với Thượng Phong, đã xảy ra không ít chuyện trên đường đi, nàng ta là người khá ít nói, tính cách dịu dàng , ăn nói rất có chừng mực nên dù có chuyện gì không thích cũng không hề biểu lộ ra ngoài, suốt đoạn đường nàng ta có lẽ cũng nhìn rõ được người Thượng Phong để ý nhất là ai , cho nên lúc nãy khi nghe Tuyết Cẩm và Ngọc Nhi nói vậy , nàng ta cũng âm thầm để ý thái độ của Lạc Băng, suy cho cùng bốn người bọn họ đều có ý với Thượng Phong nhưng Ngọc Nhi và Tuyết Cẩm thì biểu lộ ra quá rõ ràng còn Lạc Băng và nàng ta thì tuy ngoài miệng không nói nhưng người tinh ý một chút sẽ cảm nhận được điều đó, chú ý thấy đại ca mình lúc này cũng nhìn Lạc Băng không chớp, nàng ta có lẽ còn hiểu thêm điều gì, ánh mắt liền trở nên âm trầm, thâm sâu khó đoán, xem ra trong trận chiến ái tình này người thua có lẽ sẽ là huynh muội bọn họ rồi..
Đăng bởi: