Thượng Phong kiếm tích

Chương 31: Thượng Phong kiếm tích Chương 31


Lại nói đến thanh thần kiếm mà Thượng Phong có được sau lần tìm kiếm đóa tuyết liên kia, đến nay chàng vẫn thường xuyên tìm tòi về nó, theo chàng thấy thanh kiếm này ngoài có trọng lượng khá nặng, thì sức mạnh của nó là vô cùng lớn, nhớ lần trước chàng đánh nhau với Quỷ Vương, luồng khí tức chạy dọc thân thể chàng khi chàng cầm lấy thanh kiếm thật quá mạnh, đến nổi lúc đó xém chút nữa chàng đã mất khống chế với nó, nhưng trên thân thanh kiếm lại chẳng để lại một dấu tích gì , vì vậy đến giờ tuy đã ngắm nhìn nó nhiều lần nhưng chàng cũng không tìm hiểu được gì về nó.
Lúc này chàng đang cưỡi ngựa đi phía trước dẫn đường thì bên tai truyền đến tiếng nói của Hạo Kiếm Hoành, suốt đường đi bọn họ cũng nói chuyện khá nhiều với nhau , đa phần là về chuyện tu luyện võ công, có lẽ những người nam tử trên thế gian này khi trò chuyện với nhau ai cũng chỉ quan tâm đến điều đó, hôm nay cũng không ngoại lệ
“ Lăng huynh , ta thấy thanh kiếm này có lẽ lai lịch cũng không vừa , nếu có thể sau này khi huynh đến Hạo Kiếm Sơn Trang gia phụ sẽ giúp huynh giải thích được vì người rất am hiểu về kiếm thuật lại còn từng nhìn thấy rất nhiều thanh cổ kiếm , ta tin rằng người sẽ không làm huynh thất vọng” vừa nói ánh mắt chàng ta cùng nhìn về phía Thượng Phong và thanh kiếm chàng mang trên lưng.
Nghe vậy Thượng Phong liền gật đầu “ đa tạ hảo ý của Hạo huynh, Hạo Kiếm trang chủ là một người có kiến thức uyên thâm ta tin chắc là ngài ấy sẽ giúp ta giải đáp được câu trả lời này”
....
Lúc này trong xe ngựa là bốn vị nữ tử xinh đẹp, họ như không ai muốn nói với ai điều gì, thấy vậy Ngọc Nhi liền nhìn Lạc Băng mở lời trước, vì từ lúc gặp Lạc Băng đến giờ , giữa hai người vẫn chưa nói chuyện quá mười câu “ ừm..Lạc Băng tỷ, ta có một chuyện muốn hỏi tỷ , không biết có được hay không ?”
Nghe vậy cả Tuyết Cẩm và Lục Quyên đều đưa mắt nhìn Lạc Băng, Lạc Băng khẽ gật đầu “ có chuyện gì Ngọc Nhi cô nương cứ nói, ta xin nghe”
Ngọc Nhi liền mỉm cười nhìn nàng , hai mắt có ý thăm dò khẽ mở miệng “ lần này Lạc Băng tỷ theo chúng tôi đến Trùng Vương Sơn có phải là do ý của Đại Sư huynh ta không?”
Lời vừa nói ra Hạo Lục Quyên liền âm trầm theo dõi cảm xúc của Lạc Băng, nàng ta thầm nghĩ Ngọc Nhi đã hỏi thẳng thắn như vậy , để xem lần này Lạc Băng sẽ trả lời thế nào, nhưng khác với suy nghĩ của nàng Lạc Băng chỉ cúi đầu đáp “ thật ra đó là ý của ta”
Nghe vậy cả ba người bọn họ đều có chút bất ngờ nhưng Lục Quyên và Tuyết Cẩm rất nhanh trở lại bình thường còn Ngọc Nhi thì dường như vẫn không thể hiểu được câu nói ấy nên mở miệng hỏi tiếp “ là ý của Lạc Băng tỷ sao, nói như vậy ..”
Nghe Ngọc Nhi ấp úng không nói được gì, Lạc Băng liền khẽ nói “ ta thích chàng”
Lời vừa nói ra cả ba người bọn họ đều nhìn Lạc Băng , cả ba nữ tử đều không thể ngờ một người nhìn bề ngoài không thấy cảm xúc gì như Lạc Băng lại có thể nói thích một người nam tử ra miệng thế này, dũng khí này không phải nữ nhi nào cũng làm được.
Ngọc Nhi lúc này cũng không nói thêm gì nữa mà chỉ dám đưa mắt nhìn Lạc Băng chằm chằm, thật ra lúc đầu nàng ta chỉ muốn dò hỏi tình ý của Lạc Băng với đại sư huynh mình nhưng không ngờ Lạc Băng lại trả lời thẳng thắn như vậy , thật khiến nàng không biết phải nói gì thêm, giờ thì nàng lại cảm thấy có chút khâm phục với người nữ tử không chỉ có vẻ bề ngoài vô cùng xinh đẹp, thoát tục , tính khí lạnh lùng, điềm đạm mà lại còn là một người nghĩ gì nói đó..

Đăng bởi: