Thượng Phong kiếm tích

Chương 32: Thượng Phong kiếm tích Chương 32


Sau thêm hai ngày đi đường lúc này bọn họ đã đến lưng chừng một ngọn núi, Thượng Phong quyết định sẽ dừng chân lại nghỉ ngơi, xe ngựa của bọn họ lúc này đang dừng lại bên cạnh một cái hồ , nước bên trong có xanh ngọc, nhìn vô cùng đẹp mắt, phong cảnh nơi đây đúng là ưu tình , tuyệt thế..
Gần mười ngày đi đường cả Thượng Phong và Lạc Băng vẫn không có nhiều cơ hội nói chuyện với nhau , tuy nhiên đôi lúc ánh mắt bọn họ vẫn lơ đãng nhìn vào đối phương, Thượng Phong cảm thấy đôi lúc bản thân như mất đi khống chế khi nhìn vào nàng , nàng vẫn vậy, sự xinh đẹp của nàng như đã in sâu vào tâm trí chàng , chỉ cần những cử chỉ dù là nhỏ nhất của nàng cũng khiến chàng chú ý , có lẽ Lạc Băng không hề hay biết điều đó chỉ là đối với Thượng Phong được ngắm nhìn nàng như vậy mỗi ngày cũng là điều hạnh phúc lắm rồi.
Lúc này Thượng Phong , Trạch Khiêm và Hạo Kiếm Hoành đang dẫn ngựa lại chỗ có thảm có xanh, ba người nam nhân này nhìn vẻ ngoài vô cùng xuất chúng, tuy vậy chỉ có mỗi Thượng Phong là khiến bốn vị nữ tử kia động lòng , yêu thích.
Lúc này bốn người bọn họ đang ngồi nghỉ cạnh bờ hồ, bầu trời trong xanh, gió mát nhè nhẹ thổi qua, lâu lâu lại nghe tiếng chim hót líu lo, phong cảnh thế này thật quá hữu tình nhưng có lẽ từ lần trước Lạc Băng thừa nhận tâm tình của mình đối với Thượng Phong mà ba vị cô nương còn lại , kể cả Ngọc Nhi, một cô nương lanh lợi , hoạt bát cũng không nhắc lại chuyện đó lần nào nữa, có lẽ bọn họ thừa biết tuy Lạc Băng là một nữ nhi chân yếu tay mềm không hề biết một chút công lực nào nhưng diện mạo của nàng lại vô cùng xinh đẹp, thần thái không ai bì kịp nên có thể vì nguyên nhân này mà cả ba người bọn họ có vẻ trầm mặc hơn với Lạc Băng.
Lúc này Không khí xung quanh bọn họ bỗng nhiên trở nên im lặng lạ thường, không một làn gió nào thổi qua nữa, tiếng chim hót cũng đã ngừng lại, bầu không khí trở nên tĩnh mịch không rõ ràng, dường như phát hiện ra điều bất thường Hạo Lục Quyên bỗng nhiên đứng bật dậy, ánh mắt cẩn thận quan sát xung quanh, tay nắm chui kiếm , sẵn sàng rút ra bất cứ khi nào.
Ba người còn lại cũng rất nhanh đứng dậy, Lạc Tuyết Cẩm liền mở miệng hỏi “ sao bỗng nhiên lại yên ắng thế này ?”
Ngọc Nhi đứng bên cạnh cũng thắc mắc “ lúc nãy không phải xung quanh còn tốt lắm sao, sao bây giờ bầu trời lại kéo đầy mây đen thế này, thật kỳ quái”
Lúc này Hạo Lục Quyên mới mở miệng “ ta có một linh cảm không được tốt lắm, các vị nhớ phải cẩn thận”
Riêng chỉ có Lạc Băng ánh mắt vẫn không biểu lộ cảm xúc gì, nhìn chằm chằm vào áng mây đen phía trên.
Vừa lúc đó , giống như lần trước từ trong tảng mây đen kịt đó xuất hiện một thân ảnh màu đen , bọn họ liền nhận ra , đó chẳng phải là Quỷ Vương sao, nhưng lần này hắn không đi một mình mà còn có thêm mấy chục tên thuộc hạ nữa, bọn chúng đều có gương mặt dữ tợn , sát khí đằng đằng.
Lúc này bọn người Thượng Phong từ đằng xa đã cảm nhận được luồng sát khí nặng nề kia, biết ngay là có chuyện chẳng lành , vội phi ngựa lại phía đó .
Lúc bọn họ vừa đến đã thấy Lạc Băng và Ngọc Nhi bị bọn chúng bắt giữ còn Lục Quyên và Tuyết Cẩm thì đang giao chiến với bọn chúng , thấy vậy Thượng Phong cùng hai người kia cũng nhảy vào tiếp sức, chỉ vài chiêu là đã hạ hết bọn chúng, khiến chúng nằm rạp dưới đất , ôm thân thể kêu khóc .
Lúc này Quỷ Vương liền mở miệng cười lớn, thi triển ma pháp cuốn theo Lạc Băng và Ngọc Nhi cùng biến mất trong làn khói đen, sự việc xảy ra quá nhanh đến nổi Thượng Phong chỉ kịp nhìn thấy ánh mắt của Lạc Băng đang nhìn chằm chằm chàng, lúc biến mất Quỷ Vương còn không quên bỏ lại một câu
“ Lăng Thượng Phong nếu như ngươi muốn cứu người thì hãy nhanh chân đến đỉnh núi nếu như chậm trễ ta cũng không biết sẽ có chuyện gì xảy ra đâu..ha ha ha”
Sau đó là một trận cười lớn đầy nham hiểm của hắn, Thượng Phong chỉ có thể hô to tên của hai người họ trong khi bất lực nhìn họ bị bắt đi, ánh mắt chàng hằn lên sự tức giận chưa từng thấy, không ngờ Quỷ Vương lại tìm đến đây, xem ra lần này mục đích của hắn không chỉ đơn giản như lần trước nữa rồi.
Lúc này Hạo Kiếm Hoành đứng bên cạnh nhìn thấy vậy liền hỏi “ Lăng huynh bây giờ chúng ta tính sao?”
Thượng Phong không cần suy nghĩ liền đáp “ phải nhanh chóng đến đỉnh núi cứu người nhưng ta sẽ lên đó trước , Hạo huynh hãy dẫn mọi người lên sau”
Nói rồi chàng liền quay người phi thân một cái bay đi trong không trung, lúc này lòng chàng có chút lo lắng, vì người lần này bị Quỷ Vương bắt đi không những chỉ có sư muội Ngọc Nhi của chàng mà còn có người nữ nhân chàng yêu tha thiết, ngộ nhỡ có chuyện gì bắc trắc chàng sẽ hối phận cả đời mất thôi, nghĩ vậy tốc độ của chàng lại nhanh thêm một chút ,dùng ba phần công lực mà phi thẳng đến đỉnh ngọn núi.
Đăng bởi: