Thượng Phong kiếm tích

Chương 36: Thượng Phong kiếm tích Chương 36


Sáng hôm sau, lúc mơ màng tỉnh giấc Thượng Phong như cảm nhận được làn da mịn màng, mát lạnh từ cơ thể của nàng truyền sang, chàng không rõ đây là thực hay mơ, vì mê man cả đêm nên ý thức chàng vẫn chưa phục hồi hẳn, chàng chỉ nhớ lúc đó thân thể chàng như có ngàn ngọn lửa thiêu đốt, nóng tới tận tâm can, không hiểu sao lúc ôm và hôn nàng thân thể chàng bỗng nhiên cảm thấy dễ chịu hơn một chút nhưng khi buông nàng ra , cảm giác nóng bức ấy lại ập tới lần nữa.

Nhưng cho dù thế nào , Thượng Phong chàng cũng là một chính nhân quân tử đâu thể vì thân thể bị nhiệt hỏa công tâm mà bất chấp mạo phạm nàng chứ, lại nhớ lúc ấy ý thức chàng dần mất đi, cơn nóng từ bên trong tỏa ra như muốn thiêu đốt lục phủ ngũ tạng của chàng vậy , cho đến khi cảm nhận được hơi lạnh bao phủ lấy thân chàng, chàng mới từ từ hồi phục lại , cảm giác nóng bức dần tiêu tan, lúc đó chàng mới có thể mơ hồ nhận ra người đang dùng thân thể cứu chàng không ai khác chính là Lạc Băng.

Lúc này bên ngoài vẫn chưa sáng hẳn , trong hang động chỉ còn lại ánh lửa đã sắp nguội tàn , ánh sáng ít ỏi nên không thể nhìn được gì xung quanh , nhưng Thượng Phong bây giờ có thể cảm nhận rất rõ được nhịp tim của người nằm bên cạnh, nàng đang thở đều đặn và nhẹ nhàng, thân thể nàng mát lạnh một cách lạ kỳ, và hơn nữa chàng còn cảm nhận được giữa hai người hiện giờ thân thể đang trần trụi chạm vào nhau.

Lúc này Thượng Phong như phần nào hiểu được lý do nàng làm như vậy, khẽ đưa tay nhẹ nhàng ôm lấy nàng, không ngờ người nữ nhân này ngoài việc bất chấp hy sinh tính mạng vì chàng mà còn không tiếc bỏ đi cả sự trong trắng để cứu mạng chàng, cảm giác yêu thương vô hạn từ tận đáy lòng khiến chàng càng thêm siết chặt đôi tay mình hơn.

Cảm giác người trong lòng có chút động đậy, biết nàng đã tỉnh , Thượng Phong liền cất giọng thật nhỏ nhưng cũng đủ cho nàng nghe được

“ đêm qua là nàng đã dùng thân thể để cứu ta sao ?”

Nghe chàng hỏi vậy Lạc Băng liền có chút ngại ngùng , đắn đo mở miệng

“ lúc đó ta chỉ một lòng muốn cứu chàng , không nghĩ đến những chuyện khác”
Nói đến đây liền thấy chàng cúi xuống hôn lên trán nàng một cái , yêu thương nắm lấy tay nàng đặt lên môi nhẹ hôn

“ đa tạ nàng đã bất chấp tất cả để cứu ta, ta hứa ngoài nàng ra Lăng Thượng Phong ta sẽ không lấy bất cứ ai khác, trọn đời này ta chỉ yêu mình nàng và chỉ có mình nàng là thê tử trọn đời của ta”

Lạc Băng nghe vậy liền cụp mắt , không nhìn thẳng chàng mà nói “ ta không mong gì nhiều chỉ mong sau này chàng luôn bình bình an an là ta đã mãn nguyện rồi..còn những chuyện khác đều không quan trọng”

“ ừm sao cũng được chỉ cần chúng ta luôn được gần bên nhau là tốt rồi..”

Nói rồi chàng lại yêu thương ôm nàng vào lòng lần nữa , trong khoảnh khắc ấy hai trái tim như hoà làm một , không gian và thời gian như ngưng đọng lại một giây..Lạc Băng khẽ mỉm cười nép vào lồng ngực chàng , nguyện đời này kiếp này sẽ không chìa lìa.






Đăng bởi: