Thượng Phong kiếm tích

Chương 45: Thượng Phong kiếm tích Chương 45


Sau đó nàng chậm rãi đi một vòng quanh hang động, ánh mắt chăm chú nhìn lên những họa tiết được khắc lại trên vách đá, đưa tay sờ sờ lên chúng, cảm giác có chút hiếu kỳ, nhẹ xoay người lại nhìn Thượng Phong

“ đây là gì ?”

Thượng Phong liền tiến lại gần nàng , bỗng cảm thấy hôm nay nàng có chút lạ, bình thường nàng sẽ không nói nhiều như vậy nhưng hôm nay không những đã chủ động tìm chàng mà ánh mắt như có gì đó luyến tiếc mỗi khi nhìn chàng nhưng Thượng Phong nhất thời lại không biết đó là gì nên chỉ có thể âm thầm không nghĩ tới ,nhìn nàng mỉm cười từ tốn đáp

“ đây là những phương thức tu luyện pháp lực mà ta tìm hiểu được , những lúc ở đây khá buồn tẻ nên đã khắc lại mà thôi”

Nghe vậy Lạc Băng liền nhè nhẹ đặt tay lên chúng , vừa bước đi vừa cảm thán

“ rất hay..”

Thượng Phong có chút sửng sốt với câu nói của nàng nhưng chưa kịp nói gì thì nàng đã cất tiếng

“ Thượng Phong nếu có một ngày ta không còn bên chàng nữa, liệu chàng có quên ta không ?”

Trong khi nàng hỏi vậy mà ánh mắt vẫn không quay lại nhìn chàng, Thượng Phong có chút nhíu mày, không hiểu hỏi lại

“ tại sao nàng lại hỏi vậy ..?”

Lạc Băng liền có chút chột dạ, sau đó mới xoay lại , từ từ đi đến bên chàng, cả người như nhào vào lòng chàng, ngã đầu vào lồng ngực chàng

“ không có gì ..chỉ là ta sợ sẽ có một ngày không còn được ở bên chàng, càng sợ rằng chàng sẽ quên mất ta..ta thật sự rất sợ”

Khi nói những lời này Thượng Phong cảm thấy như nàng đang khóc, trong giọng có chút nghẹn ngào, nghĩ vậy chàng liền cúi xuống nhìn nàng, thấy từng giọt nước mắt như trân châu đang rơi xuống vạt áo mình, cảm giác đau lòng bỗng nhói lên trong chàng, không hiểu sao mỗi khi nhìn đến nước mắt của nàng Thượng Phong lại cảm thấy đau lòng như vậy, có lẽ chàng đã yêu nàng quá sâu đậm rồi chăng , đến nổi chỉ cần nàng rơi một giọt nước mắt cũng khiến chàng như bị ngàn mũi tên đâm vào da thịt thế này.

“ không đâu , chúng ta sẽ Vĩnh viễn ở cạnh nhau, không phải lúc đó chúng ta đã nói sẽ mãi mãi không chia lìa rồi đó sao”

Thượng Phong đưa tay ôm nàng vào lòng , ánh mắt nhìn nàng vô cùng thâm tình và ấm áp, nghe vậy Lạc Băng liền ngước mắng nhìn chàng , ánh mắt ngập nước mông lung nhìn chàng , khiến Thượng Phong nhất thời không biết làm sao, mà chỉ im lặng nhìn nàng .

Bỗng nhiên nàng kiễng mũi chân , đưa tay ôm lấy cổ chàng , nhắm mắt lại rồi nhẹ nhàng đặt môi mình chạm vào môi chàng , khoảnh khắc đó như dừng lại trong giây lát , lúc đầu Thượng Phong có chút bất ngờ nên chỉ im lặng bất động chưa kịp phản ứng nhưng rất nhanh từ thế bị động chàng đã chuyển thành chủ động vì thực chất Lạc Băng chỉ chạm nhẹ môi mình lên môi chàng , ngoài ra chẳng làm thêm bất cứ động tác nào khác , thế nên liền khiến cho Thượng Phong như không kìm chế nổi bản thân , đưa tay kéo thân thể nàng lại gần chàng hơn , nhắm mắt hôn nàng một cách cuồng nhiệt , bàn tay sau lưng nàng như không thể khống chế cứ thế mà vuốt ve lên xuống thân thể nàng.

Rất lâu sau đó Thượng Phong mới như lấy lại lý trí mà buông đôi môi nàng ra , ánh mắt có chút luyến tiếc nhìn chằm chằm vào gương mặt xinh đẹp , nhất là đôi môi đã có chút sưng đỏ của nàng , âm trầm mở miệng

“ Lạc Băng ta xin lỗi , ta...”
Lời chưa kịp nói hết đã thấy nàng áp môi mình lên môi chàng lần nữa , lần này không giống như lần trước , không chỉ dừng lại môi chạm môi mà còn dám chủ động mở miệng , tìm kiếm lưỡi của chàng , lý trí vừa mới quay lại của chàng chỉ vì một động tác này của nàng mà liền bị cuốn trôi xa tận chân trời.

Ánh mắt rất nhanh liền nổi lên dục vọng , sau đó không nói hai lời , thậm chí không dừng lại nụ hôn mà một bước bế nàng đến chiếc giường cạnh đó.

Sau khi đặt nàng nằm lên chiếc giường êm ái, chàng liền đưa tay cởi lấy y phục của nàng , đến khi toàn thân nàng chỉ còn lại hai mảnh nội y màu trắng xinh đẹp , Thượng Phong mới buông đôi môi nàng ra , ánh mắt đầy nguy hiểm nhìn nàng , hơi thở có chút gấp gáp , cúi xuống bên tai nàng thì thầm

“ ta có thể chứ, Lạc Băng ?”

Cứ nghĩ là nàng vì mắc cỡ sẽ không trả lời nhưng chàng đã lầm vì sau đó liền nghe nàng đáp lại

“ ta yêu chàng , ta chỉ muốn là người của chàng mà thôi..”

Nghe được nàng nói vậy , Thượng Phong liền không kìm chế nổi đưa tay cởi xuống hai mảnh nội y còn sót lại trên người nàng , sau đó rất nhanh liền cởi hết y phục trên người mình xuống, bây giờ cả hai đã trần trụi chạm vào nhau , cảm giác này lại có chút khác với lần trước , lần đó là vì Lạc Băng chỉ một lòng muốn cứu chàng nên cũng không nghĩ nhiều mà làm vậy hơn nữa lúc đó bọn họ chỉ đơn giản chạm vào thân thể nhau , để chàng có thể cảm nhận được hàn khí của nàng truyền qua còn bây giờ lại khác..

Thượng Phong lúc này không ngần ngại đưa mắt nhìn nàng một lượt , sau đó cúi đầu hôn từ vành tai nàng một đường xuống chiếc cổ trắng ngần , rồi xương quai xanh xinh đẹp , sau đó dời xuống một chút rồi lại một chút nữa , đến khi cả thân thể nàng không chỗ nào là chàng không hôn qua ..

Đến lúc này ánh mắt chàng đã thẫm lại, thân thể cường tráng một lần nữa áp lên người nàng , thân thể mềm mại của nàng liền run lên nhè nhẹ, cảm giác như bản thân sắp không chịu nổi , Thượng Phong bỗng nhổm nửa người dưới một cái ...rất nhanh cảm giác đau đớn liền tràn ngập trong thân thể của nàng , Lạc Băng liền nhắm mắt lại, bất giác một giọt nước mắt rơi xuống ,thấy vậy chàng liền bất động hồi lâu nhưng cảm giác chặt khít bên trong thật khiến cho chàng không thể nào khống chế nổi , hơi thở nặng nhọc nhìn đến gương mặt nàng , chỉ thấy mặt nàng vì đau mà trở nên trắng bệch, nhắm mắt , cắn môi dưới chịu đựng .

Thấy vậy cảm giác đau lòng lại hiện lên lần nữa , thấy người nữ nhân mình tận tâm yêu thương vì mình mà phải chịu đựng đau đớn thế này thật khiến cho chàng không khỏi tự trách bản thân

“ ta xin lỗi..là ta không tốt”

Khi những lời thì thầm đó được chàng nói ra, Lạc Băng liền cố gắng mở mắt, bỏ qua đau đớn , nghiêng đầu nhỏ giọng

“ ta không sao, chàng..chàng đừng lo”

Nghe vậy chàng liền cúi xuống ôm lấy nàng , tay hai người đan vào nhau thật chặt , bắt đầu chuyển động thân dưới ....

Lúc này bên ngoài gió bắt đầu thổi, cây cối nghiêng ngã vào nhau, mây đen kéo đến không ngừng..như báo trước sẽ có một trận giông bão rất to sắp xảy ra nhưng bên trong lại trái ngược hoàn toàn, không biết qua bao lâu Thượng Phong mới thỏa mãn ôm nàng vào lòng, ôn nhu hôn lên mái tóc nàng , gương mặt bình thản cứ thế mà chìm vào giấc ngủ..





Đăng bởi: