Long Thành

Chương 308: Long Thành và tiểu khủng long




Khu vực 8 của Ngọc Lan thị là khu thương mại phồn hoa, nhà cao tầng san sát, tuyến đường trên không ngựa xe như nước chảy, liên tục không ngừng.

Những gian hàng Sky-shop với hình dạng kỳ lạ lơ lửng trong không trung ở hai bên tuyến đường. Những Sky-shop này được xây dựng trên các đảo tự nổi, có bến tàu riêng để cho khách hàng hàng đáp xuống. Tại Khu vực 8 tấc đất tấc vàng này, Sky-Shop với diện tích có thể so với đảo nhỏ có giá thuê cực kỳ đắt đỏ, chỉ có những doanh nghiệp hàng đầu tài chính hùng hậu mới đặt ở đây.

Cân nhắc tới vấn đề an toàn giao thông trên các tuyến đường, pháp luật liên bang ngày nay cấm các Sky-Shop chiếu các loại hình quảng cáo ở bên ngoài cửa hàng, để tránh làm mất sự chú ý của người lái, gây ra tai nạn giao thông nghiêm trọng.

Tại một góc của Khu vực 8, nơi bến tàu của một Sky-Shop tên là , neo đậu một chiếc xe vận tải nông nghiệp, có ba cái quang giáp vây quanh.

Khang Ninh hỏi: “Đại tỷ, vị trí cụ thể của mục tiêu là?”

Molly vô cùng chắc chắn: “Khu vực 9, số 442 đường Minh Quang!”

Khang Ninh trầm giọng nói: “Tốt! Chúng ta cần phải chờ một chút, khoảng mười phút. Ta nói bọn họ cố ý tạo ra một sự cố giao thông để phong tỏa khu vực xung quanh, đồng thời dọn dẹp địa điểm. Đáng tiếc không có Tổ 1, bọn họ làm loại chuyện này vừa nhanh vừa tốt.”

Molly nắm chặt tiểu nắm đấm: “Không sao, ta sẽ nhìn chằm chằm bọn chúng!”

Người phụ trách cửa hàng từ trong cửa hàng đi ra, chầm chậm chạy tới. Khang Ninh xua xua tay tay ra hiệu không cần để ý tới bọn họ. Người phụ trách thấy vậy thức thời quay trở lại vào trong cửa hàng, đồng thời treo lên tấm biển báo hiệu đóng cửa.

Bên trong kênh liên lạc, giọng Khang Ninh hơi hơi đắc ý: “Đây là cửa hàng của Tổ 2 chúng ta. Vị trí sát với Khu vực 9, rất thuận lợi.”

Molly có phần kinh ngạc: “Ty Cảnh sát còn có thể tự kinh doanh sao?”

Khang Ninh vội vàng giải thích: “Đúng. Tuy rằng hàng năm phía trên đều có đưa kinh phí xuống, nhưng thực tế còn lâu mới đủ. Tài chính của Chính phủ cũng tương đối eo hẹp, cho nên để chúng ta tự giải quyết. Mỗi tổ đều có phạm vi kinh doanh của riêng mình. Tổ 2 chúng ta phụ trách tuần tra tuyến đường, kiểm tra an ninh, cho nên cũng là kinh doanh trong lĩnh vực này. Về sau đại tỷ muốn mua loại hàng gì, chỉ cần gọi một tiếng, chúng tôi có con đường nội bộ.”

Hắn nói rất mơ hồ, Molly không hiểu lắm, nhưng hai người kia đều là người từng trải, ngay lập tức liền hiểu ngay.

Dương Lão Hổ cười nhạt: “Đúng là vậy. Ty Cảnh sát chính là con đường buôn lậu, an toàn không lo lắng!”

Nguyên Chí cười nói: “Kỳ thực Thạch Xuyên chúng ta cũng có con đường. Không ai dám tra phi thuyền của Thạch Xuyên, Hạ Đại quân đoàn cũng sẽ không quản.”

Molly thoáng ngây người: “Vì sao?”

Bị hai người xem thường, Khang Ninh không tức giận chút nào, tiếp lời: “Bởi vì Thạch Xuyên và Hạ Đại quân đoàn có hiệp nghị. Mấy thập niên trước, Thạch Xuyên xuất hiện một vị siêu cấp sư sĩ vô cùng lợi hại, Ngư Mậu Điển. Lúc đó hắn cùng Hạ Đại quân đoàn nảy sinh xung đột, vì vậy mà đánh tới nơi đóng quân của Hạ Đại quân đoàn. Đánh qua một trận, ký một thỏa thuận hai mươi năm.”

“A! Ta nhớ hình như thỏa thuận đã sắp đến hạn rồi đi.”

Dương Lão Hổ và Nguyên Chí không hé răng, lời Khang Ninh nói xác thực nói trúng điểm bọn họ lo lắng nhất. Thạch Xuyên sở dĩ địa vị cao cả, ngoại trừ cao thủ đông đảo còn có một cái nguyên nhân trọng yếu, chính là bởi vì có thỏa thuận này.

Sang năm thỏa thuận liền đến kỳ hạn, đến lúc đó Thạch Xuyên sẽ biến thành dạng gì, hiện tại cũng không ai biết được.

Molly thốt lên: “Lợi hại như vậy! Vậy mà lại có thể đánh nhau với Hạ Đại quân đoàn! Vị siêu cấp sư sĩ Ngư Mậu Điển này bây giờ còn tại Thạch Xuyên không?”

“Không còn. Hơn mười năm trước Ngư sư đã rời đi Thạch Xuyên, từ đó chưa từng trở về.” Giọng điệu Dương Lão Hổ hơi có chút suy sụp: “Đám người chúng ta, kể cả Tông Thần, năm đó đều từng được Ngư sư chỉ điểm.”

Khang Ninh cũng không nhịn được, cảm khái: “Thạch Xuyên thực sự là phong thủy bảo địa! Vậy mà lại có thể xuất hiện siêu cấp sư sĩ như Ngư sư vậy. Bây giờ Tông Thần cũng tương đối bất phàm, có mấy phần phong thái của Ngư sư thời trẻ. Chỉ cần có thể tấn chức siêu cấp sư sĩ, lại là một vị Ngư sư!”

Dương Lão Hổ và Nguyên Chí trầm mặc không nói.

Tất cả tiến hành rất thuận lợi, mục tiêu trong phòng cũng không có nhận ra dị thường.

Molly lờ mờ cảm thấy mình giống như đã quên cái gì. Một lát sau nàng bỗng nhiên kịp phản ứng lại, vội vàng nhìn vào camera giám sát thùng xe phái sau. Con mắt nàng thoáng cái trợn tròn.

Chờ chút, lão sư đâu rồi?

Cửa thùng xe mở rộng, yên tĩnh ngồi bất động tại chỗ, mà Long Thành ở bên cạnh thì đã biến mất không thấy.

Molly vội vàng hỏi vào trong kênh liên lạc: “Vừa rồi, các ngươi có nhìn thấy người nào từ thùng xe phía sau rời đi không?”

Ba người trăm miệng một lời: “Không có!”

Vừa dứt lời, ba người kịp phản ứng lại, tức thì sắc mặt đều biến đổi!

Bên trong thùng xe có người. Người bên trong thùng xe còn rời đi ngay dưới mí mắt bọn họ. Ba người bọn họ vậy mà lại không hề có cảm giác.

Điều đó không có khả năng!

Ba người bọn họ đều là sư sĩ cấp 11, thị lực nhạy cảm cỡ nào, thế nào khả năng có người có thể ngay tại dưới mí mắt bọn họ thần không biết quỷ không hay mà chuồn đi?

Chẳng lẽ là La lão đại?

Trong lòng ba người giật thót một cái, ngậm miệng không tiếp tục nhắc tới.

Lúc này Molly đã tỉnh táo lại, lập tức bằng khả năng định vị thiết bị liên lạc tìm thấy được vị trí của Long Thành.

Trên bản đồ ba chiều, một điểm sáng màu xanh đang chậm rãi di động.

Molly vội vàng phóng lớn, sau đó nhìn thấy một chiếc xe dạo ngắm mua sắm đang chậm rãi chạy đi xa. Bến tàu của mỗi một Sky-Shop đều có đậu rất nhiều xe dạo để mua sắm cung cấp cho khách hàng sử dụng.

Lão sư vậy mà lại tự chui vào một xe dạo và mua sắm...

Mà bốn người bọn họ thì không có ai nhận ra.

Hùng hài tử thực sự là khó chăm... Molly nhịn không được âm thầm than thở trong lòng.

Nàng bỗng nhiên cảm thấy tò mò, lão sư muốn đi đâu?

Đối với Molly mà nói, hệ thống an toàn của xe dạo và mua sắm giống như không có bố trí bảo vệ vậy, nàng xâm nhập dễ như trở bàn tay, đọc thông tin điểm đến

—— Tiệm ăn vặt Ngải Mỹ Lợi.

Tiệm ăn vặt? Molly có phần khó hiểu. Rất nhanh, từ trên bản đồ nàng tìm được cửa tiệm, sau khi phóng lớn hình ảnh, nàng không khỏi dở khóc dở cười.

Hình dáng của tiệm ăn vặt Ngải Mỹ Lợi là một quả táo đỏ rực.

Chấp niệm với táo của tiểu bằng hữu Long Thành... Thực sự là đáng sợ!

Được rồi, xác nhận lão sư không có bị lạc, Molly liền yên lòng, đưa tin tức về vị trí lão sư ở vị trí dễ thấy nhất. Nàng không phải lo lắng cho sự an toàn của lão sư, mà là lo lắng lão sư không cẩn thận đánh chết người, phá tan quầy kệ, vậy thì phiền phức lớn, không những phải bị truy nã, còn phải đền tiền!

Hơn nữa, không có lão sư tại đây, Molly liền có thể đại triển quyền cước!

Molly thoáng cái trở nên hưng phấn.

¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥

Long Thành đứng ở trước cửa Tiệm ăn vặt Ngải Mỹ Lợi, ngửa đầu, nhìn chằm chằm quả táo thật lớn trước mắt, thần tình mờ mịt.

Quả táo trước mặt... Hình như có điểm không giống bình thường?

Bắt đầu gặm từ đâu đây?

Càng làm cho hắn bối rối chính là hắn không ngửi thấy hương vị ngọt ngào của táo.

Một cô gái mặc bộ đồ ngủ dành cho trẻ em hình khủng long màu xanh lá cây, lảo đảo bước ra khỏi cửa tiệm. Cái miệng đầy lông lá của con khủng long há ra bao trùm lấy khuôn mặt nhỏ tròn hồng hào như trái hồng đỏ. Đeo trên lưng túi sách chú vịt nhỏ màu vàng, chiếc đuôi khủng long bằng vải nỉ đung đưa từ bên này sang bên theo bước chân, rất là đáng yêu.

Cô bé với hàng tóc ngang trên trán, vẻ mặt mơ mơ màng màng, tựa như chưa tỉnh ngủ. Nàng cầm một thanh Sô-cô-la trên tay, nhồm nhoàm cắn ăn.

Long Thành đứng ở trước mặt cô bé, hắn ngửi thấy được hương vị của táo.

Cô gái ừm một tiếng, đứng khựng lại, mở to đôi mắt ngạc nhiên, ngơ ngác nhìn thân ảnh trước mặt, vẻ mặt nghi hoặc.

Cô gái rất thấp, chỉ khoảng 1 mét 55, nàng ngửa đầu nhìn Long Thành.

Long Thành cúi đầu nhìn cô bé.

Hai người đối diện nhau, vẻ mặt đều là mờ mịt và nghi hoặc.

Qua nửa phút, ánh mắt mê man của cô gái mới khôi phục lại một chút, nàng chú ý thấy ánh mắt Long Thành nhìn chằm chằm túi sách của mình. Nàng dường như hiểu ra gì đó, vì vậy hào phóng đưa cho Long Thành một thanh Sô-cô-la.

Long Thành không có nhận lấy, ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào chiếc túi sách hình con vịt màu vàng trên lưng cô bé.

Tiểu nữ ngây ra suy nghĩ hơn mười giây, sau đó cởi túi sách xuống, từ bên trong móc ra một miếng bánh Sachima đưa cho Long Thành.

Long Thành không chút động đậy, tiếp tục nhìn chằm chằm chiếc túi sách màu vàng.

Cô gái lại từ trong túi sách móc móc, một lát sau, móc ra một cây kẹo cầu vồng đưa tới trước mặt Long Thành.

Long Thành bất động.

Bánh bích quy muối biển mỏng giòn...

Khô bò sa tế...

Rong biển thơm...

Cuối cùng, tiểu cô nương móc ra một quả táo. Con mắt Long Thành thoáng cái trở nên sáng ngời, nhận lấy táo, răng rắc răng rắc gặm ăn.
Cô gái chớp chớp mắt, ngây người hơn mười giây, sau đó đột nhiên xoay người, độp độp độp, vung vẩy đuôi khủng long chạy vào Tiệm ăn vặt.

Trong một góc tường bên cạnh cửa vào tiệm ăn vặt Ngải Mỹ Lợi.

Hai dáng người một lớn một nhỏ đang ngồi xổm cạnh nhau trên mặt đất. Một người trước mặt đặt túi sách nhỏ hình con vịt màu vàng, trước mặt một người khác đặt một túi táo.

Răng rắc, răng rắc.

Long Thành chuyên tâm gặm táo, tiểu cô nương chuyên tâm gặm sô-cô-la.

¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥

“Đại tỷ! Đã dọn dẹp xong xung quanh! Lưới canh gác đã sẵn sàng! Có thể thu lưới!”

Bên trong kênh liên lạc, giọng Khang Ninh dõng dạc tự tin, dáng vẻ giống như đang báo cáo cho cấp trên vậy. Cho tới bây giờ, năng lực hắn thể hiện ra xuất sắc hơn đám Dương Lão Hổ và Nguyên Chí nhiều.

Molly sớm có phần nóng nảy: “Đây là kế hoạch vây bắt mà ta vừa mới lập ra! Mỗi người một phần! Không nên tự ý hành động!”

“Vâng!” “Đã hiểu!” “Đều nghe đại tỷ!”

Molly giọng điệu nghiêm túc: “Chúng ta phải bắt sống, ta muốn hỏi kỹ một chút, bọn họ dựa vào đâu tố cáo ta! Hiện tại ta tuyên bố...”

Molly bỗng nhiên chú ý tới tín hiệu trên màn sáng, đôi mắt sáng ngời: “Chờ chút! Có cuộc gọi tới! Tên gia hỏa này còn có đồng đảng! Đến lúc đó đem bọn chúng một lưới bắt hết!”

“Đã nhận!” “Được rồi!” “Đại tỷ uy vũ!”

¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥

“Quẹo trái phía trước chính là Khu vực 9...”

7758 bỗng nhiên dừng lại không nói lời nào, khi phi xa vượt qua giao lộ, queo vào phía bên phải, tiến vào một tuyến đường đông đúc như nước chảy.

Hà tiên sinh lập tức cảnh giác: “Có tình huống?”

Hệ 7 am hiểu nhất chính là bắn tỉa từa xa, có sự nhạy cảm và trực giác khác thường đối với nguy hiểm.

7758 nghiêm mặt: “Có người đang theo dõi, ta còn chưa tìm được vị trí.”

Trong lòng Hà tiên sinh trầm xuống, nghe vậy nói: “Xem ra rất có khả năng bọn họ đã bị lộ rồi. Ta liên hệ với bọn họ thử xem.”

7758 ừ một tiếng.

Hà tiên sinh vô cùng cẩn thận. Trước tiên hắn nâng mức độ bảo mật cho hệ thống thông tin lên cấp độ cao nhất, sau đó mới gọi cho 5968.

Ngay tại thời điểm liên lạc được kết nối, trên màn hình trước tầm mắt Hà tiên sinh lập tức sáng lên cảnh báo màu đỏ

—— “Ngài đang bị nguồn tấn công không xác định!”

Không có bất cứ chần chừ nào, Hà tiên sinh nagy lập tức cắt đứt liên lạc.

Sắc mặt hắn rất khó nhìn: “Bọn họ bị lộ rồi!”

¥¥¥¥¥¥¥¥¥

“Chúng ta bị lộ rồi!”

Tuy rằng thiên phú của lão Vương không tốt, nhưng kinh nghiệm cực kỳ phong phú, ngay tại thời điểm thượng cấp cắt đứt liên lạc, gã liền hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì.

Hắn vô cùng bình tĩnh: “Chuẩn bị đột phá vòng vây!”

Trương Bằng sợ đến mức nhảy bật dậy khỏi sô pha, thần tình hốt hoảng, chạy chân trần theo sát phía sau lão Vương.

Hai người xông tới kho quang giáp trong lòng đất, một bộ quang giáp màu xám hiện ra tại trước mặt hai người.

¥¥¥¥¥¥¥¥¥

Sắc mặt Molly đại biến: “Không tốt! Bị phát hiện rồi! Lập tức hành động! Bắt bọn chúng!”

Ba cái quang giáp nghe vậy, lập tức lao xuống mục tiêu trong Khu vực 9.

Tuy rằng cho đến bây giờ bọn họ đều không biết rõ, nhóm người này đến cùng đã tố cáo Molly đại tỷ về chuyện gì, nhưng nếu đã chọc giận Molly đại tỷ vậy thì chịu xui xẻo là đáng đời.

Ba người đều là sư sĩ cấp 11, tràn đầy lòng tin vào thực lực của mình.

Molly khẩn trương nhìn ba cái quang giáp, nàng vốn nghĩ rằng việc mình nghe lén vô cùng bí ẩn, không nghĩ tới vậy mà lại bị phát hiện... Nhóm người này có chút thực lực a...

Nghìn vạn lần không thể để con cá chạy thoát!

Lần đầu tiên Molly đại nguyên soái chỉ huy hành động, cần phải kết thúc trong thành công!

Lão sư không tại... Ai, lão sư đang làm gì?

Molly thoáng nhìn vị trí lão sư một cái, lão sư vẫn còn tại Tiệm ăn vặt Ngải Mỹ Lợi, vị trí vậy mà không có di động.

Chờ chút, lão sư sẽ không đem tòa nhà của người khác coi như một quả táo siêu lớn gặm ăn rồi đi?

Molly cảm thấy đầu óc có chút mơ hồ, ngấm ngầm đau, chỉ hy vọng lão sư ‘hạ miệng lưu tình’, không nên gặm tường gặm trụi luôn rồi, hiện tại nàng không có tiền đền a!

Vừa nghĩ đến không có tiền, Molly lại nghĩ đến đơn tố cáo trên chợ đen, nàng càng thêm tức giận, lập tức tại trong kênh liên lạc oán hận nói: “Nhất định phải bắt được bọn chúng!”

¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥

Trên tuyến đường đông đúc như nước chảy, một chiếc phi thuyền doanh nghiệp loại nhỏ xen lẫn trong dòng xe cộ, nó đã bay mấy tiếng đồng hồ, y nguyên không có tìm được mục tiêu.

Bên trong phi thuyền bầu không khí nghiêm trọng.

Nancy có chút khẩn trương, nhịn không được ôm chặt cánh tay Mạch Khảo Tư. Mạch Khảo Tư vỗ nhè nhẹ lên cánh tay thê tử, cổ vũ nàng.

Ngồi bên cạnh Nancy là một ông già uy nghiêm tóc hoa râm, ông ta là phụ thân của Nancy, trưởng lão của Hạ gia - Simmons.

Kha Hình ngồi bồi ở một bên, thần thái cung kính.

Nhưng mà toàn bộ ánh mắt những người có mặt tại đây đều tập trung trên người một người phụ nữ mặc y phục bạch sắc thần quan. Trước mặt người phụ nữ đặt một cái vali hợp kim màu trắng bạc, bên trong vali là một bộ thiết bị giám sát màu đen, kết nối với ba trăm sáu mươi thiết bị giám sát phía trên thành phố, tạo thành một mạng lưới giám sát kín không kẽ hở.

Khuôn mặt người phụ nữ lạnh lùng, trên quầng sáng chiếu ra từ vali hợp kim, từng hàng thông tin nhanh chóng lướt qua, bỗng nhiên, trên quầng sáng sáng lên cảnh báo.

“Bắt được dao động năng lượng đặc thù! Loại: 5!”

Người phụ nữ trầm giọng nói: “Bắt được rồi! Là bọn hắn, Hệ 5!”

Simmons trầm giọng nói: “Còn thỉnh các hạ xuất thủ tương trợ!”

Người phụ nữ gật đầu: “Yên tâm, bọn họ chạy không thoát. Toàn bộ Hệ 5 đều nằm trong danh sách tử vong của chúng ta. Những Hệ khác đa số là giết chóc đơn lẻ, duy chỉ có Hệ 5 là đam mê tạo ra hỗn loạn và chết chóc quy mô lớn, không biết đã làm hại bao nhiêu người cửa nát nhà tan! Đáng chết!”

Nàng không tiếp tục nói nữa, rất nhanh nhập mật mã vào.

¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥¥

Răng rắc, răng rắc...

Long Thành bỗng nhiên ngừng gặm táo, nghiêng đầu nhìn về phía cô bé khủng long ngồi xổm bên cạnh.

Tiểu cô nương không chút động đậy, trên tay còn thừa lại nửa miếng Sachima, khóe miệng còn dính chút mảnh vụn.

Trong tầm mắt tiểu cô nương sáng lên liên tiếp chỉ lệnh.

“Đã nhận được chỉ lệnh yêu cầu!”

“Người yêu cầu: Mạc Ngọc Anh, đã thông qua xác minh danh tính, thông qua chỉ lệnh yêu cầu!”

“Nhận được mật mã quyền hạn, thông qua, kích hoạt trạng thái chiến đấu, biệt hiệu 【33】, khởi động.”

“Đẳng cấp trao quyền: Trao quyền cấp 3. Có mở ra siêu cấp sư sĩ hay không, không. Có mở ra khống mang hay không, mở ra. Lựa chọn Siêu năng chiến kỹ, 1/3.”

“Quang giáp , cấp S, đã trang bị. Đang gửi đi, gửi đi thành công.”

Một bộ quang giáp trắng tinh vẽ hoa văn màu vàng kim dừng lại tại trước mặt Long Thành và tiểu nữ hài khủng long.

Quang giáp cõng một thanh đại kiếm gần như cao bằng quang giáp, hai tay cầm một khẩu lựu pháo Gatling có kích thước kinh người, ống pháo rất nhiều nòng và to dị thường, họng pháo đặc chi chít chỉ hướng hai người.

Bộp, nửa đoạn Sachima còn lại rơi xuống mặt đất.

Bộ áo ngủ trẻ em hình khủng long và túi sách màu vàng kiểu con vịt nằm lại tại chỗ.

Động cơ đột nhiên nổ vang.