Long Thành

Chương 310: Thế giới đen trắng




Trong lúc vùn vụt rơi xuống, quay cuồng xoay tròn trong không trung, ở trong khoang điều khiển, Long Thành ngồi ở trên ghế điều, ngơ ngác nhìn thế giới đen trắng ở trước mắt, cùng với một nhóm chữ phóng ra.

“Phát hiện sóng não chưa xác định, cài đặt mới thông tin sư sĩ, mời đưa vào số hiệu.”

Đen trắng... Số hiệu...

Tích tích, chữ viết thế giới đen trắng biến mất, lại lần nữa hiện lên.

“Phát hiện sóng não chưa xác định, cài đặt mới thông tin sư sĩ, mời đưa vào số hiệu.”

Mình không có số hiệu... A, hình như mình từng dùng qua...

Long Thành nghiêng đầu, nhìn chằm chằm dòng chữ này một giây, sau đó mặt không biểu tình nhập vào: 2333.

“Thành công cài đặt mới thông tin sư sĩ.”

“Hoan nghênh lên , 2333.”

Thân thể Long Thành bỗng dưng trầm xuống, cảm giác trói buộc và áp lực mạnh mẽ từ bốn phương tám hướng đè ép tới, gắt gao bao vây lấy hắn, hắn giống như ở trong một chất lỏng sền sệt.

Biến cố thình lình xảy ra lập tức khiến cho Long Thành phản ứng lại, mắt hắn trong nháy mắt trợn to, toàn thân đột nhiên phát lực, nỗ lực thoát khỏi trói buộc.

Thoát ra rồi!

Long Thành cả người buông lỏng. Hử? Hắn bỗng nhiên phát hiện mình đang ở giữa không trung, đang quay cuồng rơi xuống.

Trong quay cuồng, Long Thành ngơ ngác cúi đầu nhìn thoáng qua dưới chân, hiện ra trong tầm mắt hắn chính là thế giới đen trắng và bàn chân quang giáp màu trắng đang quay cuồng.

Hắn thậm chí có thể cảm nhận được gió thổi qua mặt mình.

Không có màn sáng.

¥¥¥

7758 vững vàng nhìn chằm chằm vào màn sáng đã bị khóa chặt, vẻ mặt bất cần thường ngày đã biến mất không thấy, lúc này, hắn là một vị thợ săn lão luyện, thần tình vô cùng trầm ổn.

Phi xa doanh nghiệp bị hắn khóa chặt.

Chính là hiện tại!

Hắn không chút do dự bóp cò súng.

Ba phát quang đạn giống như ba con chim bồ câu trắng linh xảo vô thanh, xuyên qua ba tuyến đường ngựa xe như nước chảy, đồng thời bắn tới chiếc phi xa doanh nghiệp kia.

Gần như cùng lúc đó, sắc mặt mọi người trên phi xa doanh nghiệp đột nhiên biến đổi, bọn họ đồng thời phát hiện địch tập kích.

Trong mắt Simmons hiện lên vẻ tàn khốc, người máy kim loại lỏng trên người chuyển hóa thành sợi dây mềm, nhanh như chớp cuốn lấy Mạch Khảo Tư và vợ chồng Nancy, mặt sàn dưới chân không biết từ khi nào đã bị cắt xén ra một cái lỗ lớn. Cuốn lấy hai người, Simmons nhảy vào lỗ lớn, đồng thời tấm khiên màu bạc ở phía sau lưng được mở ra.

Kha Hình phản ứng nhanh không kém, xuất phát từ thói quen nghề nghiệp, khi lên xe hắn đã chú ý tới con đường thoát hiểm, đồng thời tại trong đầu mô phỏng các tình huống có thể phát sinh. Khi nhận thấy có nguy hiểm, hắn lập tức làm ra phản ứng, cất bước nhảy vọt tới cửa thoát hiểm gần nhất, bấm nút thoát hiểm, cùng theo cửa thoát đồng thời ngã nhào ra không trung.

Mạc Ngọc Anh nhìn ở trước mặt, trong mắt hiện lên chút do dự, nhưng nàng vẫn là quyết đoán xoay người, trực tiếp lao về phía vách phi xa, vách xe cứng rắn lại giống như giấy các-tông yếu ớt, rách toang ra, nàng thả người nhảy vào không trung.

Ba phát quang đạn gào thét bay tới đồng thời bắn trúng phi xa doanh nghiệp.

Oanh!

Phi xa doanh nghiệp nổ tung thành một quả cầu lửa, các mảnh vỡ bắn ra xung quanh.

Vụ nổ bất ngờ khiến người đi đường khiếp sợ. Trải qua nhất thời yên tĩnh, tuyến đường lập tức trở nên vô cùng hỗn loạn, các loại phi xa phi thuyền loạn chạy khắp nơi.

“Làm tốt lắm!”

Xưa nay trầm ổn, lúc này 521 cũng không kiềm chế được mà trở nên hưng phấn. Gã nắm chặt nắm tay vung vẫy trong không khí: “!”

Cho dù nhiệm vụ lần này còn chưa có hoàn thành, nhưng phá hủy được một trạm cũng đủ cho gã báo cáo với cấp trên.

đều được đánh dấu là mục tiêu tấn công ưu tiên.

Cũng may giá thành chế tạo cực kỳ đắt đỏ, nó còn liên quan đến một ít nguyên liệu đặc thù, cho dù là Hệ 3 cũng không có bao nhiêu trạm.

Huống chi, còn có thông tin tình báo có giá trị cao hơn!

Con mắt 521 không nháy nhìn chằm chằm trên bầu trời đang quay cuồng rơi xuống, gã đang ghi lại toàn bộ quá trình...

Không uổng công gã vận dụng một cái!

Chờ mình gửi đoạn video này về tổng bộ... Gã bỗng nhiên có chút trở nên kích động, vụ này kiếm lớn rồi!

“Thường thôi, không cần ngạc nhiên!”

7758 nhàn nhạt đáp lại, anh tuấn lưu loát thu pháo lại, xoay người, biến mất giữa trong đám người hỗn loạn. Với hắn mà nói, hoàn cảnh hỗn loạn, phức tạp như vậy quả thực là thiên đường cho bắn tỉa.

Tuy nhiên hắn không có rời đi, mà lắc mình lẻn vào một tòa nhà khác. Sau khi xác định an toàn, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm đang từ trên cao rơi xuống.

Hắn trong lòng cảm thán, đây chính là a!

khiến bao nhiêu là Giết Chóc sư sĩ nghe tin đã sợ mất mật!

hoàn toàn không còn có sự oai phong vừa rồi, nó hoàn toàn bị mất kiểm soát, thân thể quay cuồng trong không trung, một mực rơi xuống.

Nhìn rơi xuống, 7758 bỗng nhiên nảy sinh một cái ý nghĩ lớn mật.

Cái ý nghĩ này vừa xuất hiện, tâm tình hắn lập tức trở nên xao động khó mà bình tĩnh. Hắn tại trong kênh liên lạc thấp giọng nói: “Ngươi nói, chúng ta... Có nên cho nó một pháo hay không?”

Hắn rõ ràng đã nỗ lực kiềm chế tâm tình của mình, nhưng sự run rẩy trong giọng nói vẫn bộc lộ ra sự hồi hộp và phấn khích trong nội tâm hắn.

521 sửng sốt, gã bị ý nghĩ lớn mật đó của 7758 làm cả kinh ngây người, nhất thời quên cả nói chuyện.

Cho ...

7758 liếm liếm môi, miệng hắn có chút khô khốc: “Cơ hội tốt như vậy, bỏ lỡ sẽ không còn có. Vạn nhất chúng ta bắn nổ được, vậy thì kiếm lớn rồi.”

Tim 521 đập thình thịch, có giá trị hơn cả lấy được thông tin về số 33, vậy tự nhiên chính là giết chết số 33 rồi! Dù cho không thể giết chết, làm bị thương cũng là kiếm lớn.

Huống chi, dù cho Số 33 kịp phản ứng lại... Mình có thể tắt liên lạc, lập tức chạy trối chết!

Không phải chỉ là bán đồng đội sao? Ai sẽ không?

7758 đưa ra đề nghị, gánh chịu nguy hiểm càng cao, cũng hẳn là phải vậy a!

7758 gánh chịu nguy hiểm, mình kiếm được tiền lời, vì sao không làm?

Hắn lập tức trầm giọng nói: “Làm đi!”
7758 hít sâu một hơi, nỗ lực để cho cái đầu nóng hổi của mình hạ nhiệt xuống. Hắn đương nhiên biết rõ chủ ý của 521 là gì, nhưng mà cầu phú quý trong nguy hiểm, được thưởng cơ hội tốt như vậy, nếu không nắm chặt, hắn nhất định sẽ hối hận.

Ánh mắt hắn trở nên kiên định trở lại.

Một pháo!

Chỉ một pháo!

Bắn một pháo xong, không quản kết quả như thế nào, mình lập tức chạy!

Sau khi hạ quyết tâm, 7758 không tiếp tục do dự. Tất cả tạp niệm trong đầu đều được xua đi, ánh mắt hắn vững vàng khóa chặt trong quầng sáng đang không ngừng rơi xuống.

Rơi xuống... Rơi xuống... Không có dấu hiệu khôi phục kiểm soát...

Lúc này, trong khung hình khóa chặt mục tiêu, lưng của đột nhiên phun ra lửa, thân hình đang rơi xuống liền dừng lại.

Không hề phòng bị, mắt 7758 lập tức mất đi mục tiêu!

Hắn sợ đến mức thân thể run lên, thiếu một chút không thở nổi.

Một lát sau, hắn lại lần nữa khóa chặtlại tắt lần nữa, tiếp tục giống như cùng rồi, lần nữa rơi xuống.

Cái quang giáp này, mẹ nó, còn mang xác chết vùng dậy sao?

Trái tim 7758 kịch liệt nhảy lên, thình thịch thình thịch, quả thực tựa như điên loạn. Hắn thở hổn hển, phù phù phù, cổ họng phát khô, sắc mặt đỏ đậm, cả người đầm đìa mồ hôi.

Số 33!

Đây là Số 33 sao? Dù cho chỉ là đánh lén, cũng tạo ra áp lực kinh khủng đối với mình!

Thực sự là đáng sợ...

“Nếu không, bỏ đi?”

Trong kênh liên lạc truyền đến giọng nói yếu ớt xuất phát từ trái tim của 521.

“Không có việc gì!”

7758 lần nữa điều chỉnh hô hấp, bình phục tâm tình, ánh mắt kiên quyết. Vô luận đối diện là ai, nếu như mình ngay cả dũng khí bắn một pháo cũng không có, thì việc thăng cấp lên cảnh giới cao hơn, đó chính là si tâm vọng tưởng.

Hô hấp trở nên ổn định, tâm tình dần dần trống rỗng, trong khung khóa mục tiêu, hình ảnh.

Sự tự tin khó giải thích được dựng dục thành hình trongthân thể 7758. Hắn có loại cảm giác, dù cho bây giờ Số 33 khôi phục lại, hắn cũng nhất định có thể thành công chạy thoát.

Loại lòng tin này không hề có ngọn nguồn, nhưng là cứ như vậy chắc chắn.

Chính là hiện tại!

7758 không chút do dự bóp cò, một phát lựu pháo vẽ ra một cái quỹ tích chuẩn xác, bay về phía .

Đã bắn xong, 7758 mở to hai mắt, lúc này, thời gian dường như chậm lại trong thế giới của hắn, quang đạn đang dần dần bay tới!

Bắn trúng rồi!

Bắn trúng bộ mặt! Tuyệt sát!

A... Điều đó không có khả năng...

7758 cơ hồ không thể tin được hai mắt của mình.

¥¥¥

Đang quay cuồng trong không trung, Long Thành lại ngơ ngác nhìn chằm chằm tay trái trong lòng mình, năm ngón bàn tay quang giáp tráng kiện xòe ra, nắm chặt, vươn ra một ngón tay, hai cái ngón tay, 1, 2, 3... 5!

Linh hoạt... Tựa như bàn tay của chính mình.

Mình đang hạ dần?

Long Thành bỗng nhiên phát hiện, phía sau cái mông có thứ gì đó, ngay tại thời điểm trong đầu hắn hiện lên ý nghĩ này, phụt, ngọn lửa cuộn trào mãnh liệt phun ra từ phía sau.

Xu thế hạ xuống đột nhiên dừng lại.

Cảm giác thật kỳ quái... A, cái cảm giác này hình như trước đây đã gặp qua... Quang giáp thật kỳ quái... Chơi thật là vui...

Trong lúc mơ mơ màng màng, thình thịch, Long Thành thấy đau xót trên mặt, thế giới đen trắng trước mắt kịch liệt rung động, rẹt, biến thành bóng tối.

Long Thành có phần tức giận tháo thiết bị Não khống xuống.

Đập trúng hắn chính là tiểu cô nương.

Bởi vì quang giáp vừa mới dừng lại, đang hôn mê nằm trên sàn, thân thể Số 33 trực tiếp bay lên, đụng vào đỉnh khoang điều khiển, nảy tới nảy lui mấy lần rồi đụng vào trên mặt Long Thành.

Sự chú ý của Long Thành bị thu hút.

Bộp bộp bộp.

Tiểu cô nương tựa như bóng bàn nảy tới nảy lui trong khoang điều khiển. Đầu của Long Thành cũng di chuyển tới di chuyển lui theo.

Xoay chuyển hai giây, hắn không xoay chuyển nữa mà nghiêng đầu nhìn về phía cửa khoang... Ném ra ngoài?

Cúi đầu nhìn thoáng qua một túi táo nhét ở trong ngực, Long Thành bỗng nhiên đưa tay, ôm lấy tiểu cô nương đang bay loạn khắp nơi, ném xuống dưới chân trước mặt.

Bộp, vung chân phải lên, đạp lên lưng tiểu cô nương, vững vàng cố định lại.

Hắn đạp rất ổn định.

Long Thành lại đeo thiết bị Não khống lên, trên mặt hắn lộ ra vẻ ngây thơ của trẻ con, cái quang giáp này chơi thật là vui.

Đeo thiết bị Não khống lên, thân thể trầm xuống, trở lại thế giới đen trắng... Đùng!

Một quả quang đạn từ xa xa bay tới, đập mạnh trúng mặt hắn. Vụ nổ sinh ra tác động rất mạnh khiến đầu củađột nhiên bật ngửa ra sau, nhưng vào lúc này năng lực phòng hộ kinh khủng của quang giáp cấp S đã được thể hiện ra vô cùng rõ ràng.

Đầu chính diện cứng rắn chịu đựng một phát lựu pháo, vậy mà lại không chút hề hấn gì.

Long Thành không cảm thấy đau đớn, nhưng hai lần liên tục bị đập vào mặt làm hắn tức giận.

Hắn đột nhiên xoay xoay cổ.

Thế giới đen trắng trong mắt nhanh chóng phóng lớn, rất dễ dàng liền phát hiện được mục tiêu, một cái quang giáp trốn ở trong bóng râm của một tòa nhà, họng pháo chỉ vào hắn.

Cái quang giáp này nhìn có phần quen mắt... Đã gặp qua ở đâu?

Nghĩ không ra, Long Thành không chút do dự đưa lựu pháo Gatling thật lớn trong tay lên, khóa chặt mục tiêu.