Dị Giới : Ta Có Thể Vô Hạn Phục Sinh

Chương: Bạo tăng, lần nữa thể hiện


Chuong 9: Bạo tăng, lần nữa thể hiện

sau khi nghe xong lão giả Lý Canh nói xong về lịch sử dị giới, Khúc Dương (phân thân) lòng cảm thán, thời đại này cũng không khác gì thời xuân thu chiến quốc, chỉ khác ở chỗ, thất hùng biến tứ hùng, nạn dị tộc cũng nhiều hơn một chút.

Trở lại bên này.

Sau khi lấy nữa con thỏ từ phân phân, hắn trở về bên Cơ Liên Y “đây này, ăn đi” hắn xé cái đùi đưa cho nàng.

“Không cần” nàng ngạo kiều nói, nhưng lúc này.

“uh uh uh” Cơ Liên Y mặt hơi chuyển đỏ, quả thật chỉ muốn tìm cái lỗ chui vào.

“thịt thỏ nhiều quá ta ăn không hết, nếu ngươi không ăn bỏ thì uổn lắm, với lại ngươi đang bị thương a” thấy Cơ Liên Y ngạo kiều thuộc tính nổi lên, quả thật để hắn thấy mà thương( mặt dù chưa thấy rõ mặt), muốn cắn nàng một ngụm, hắn cũng rộng lượng bỏ qua, còn tìm cớ cho nàng.

“Cảm tạ” nghe hắn nói vậy, nàng cũng không ngạo kiều nữa, nàng bây giờ xác thực cảm thấy rất mệt mỏi, cộng thêm vết thương trên tay có độc, loại độc này mặt dù không nguy hiểm tính mạng, nhưng lại làm nàng mất đi chiến lực tạm thời chở nên bất tiện, mặt dù hiếu kỳ hắn lấy đâu ra thịt thỏ, nhưng không hỏi ra khỏi miệng anh đào được.

Thấy nàng chịu ăn, hắn cũng an tâm, bắt đầu làm chút việc riêng, Khúc Dương trong lòng mặc niệm. “Mở giao diện”

Kí chủ: Khúc Dương (cấp 1)

Vũ lực: 50
Trí lực: 61
Chính Trị: 37
Thống soái: 32
Phân thân: 10
Kinh nghiệm:1562

Sau khi trận chiến ở thung lũng qua đi, do phải bố trí vài việc, nên cũng quên bén mất chuyện này, trong lúc chiến đấu hắn dịch dung thành Liêm Pha đã nâng cấp hệ thống lên cấp 1(10 phân thân), không đề cập tới xong vào định quân chém giết, chỉ riêng giết chết Tất Canh một nhị lưu võ tưởng thì hắn đã có 1000 kinh nghiệm, tuyệt kỹ sư hống công làm cho quân của Hỗ Thành tổn thất gần một nữa binh lực.

“Hệ thống, sau vũ lực của ta lại cao vậy” Khúc Dương nghi hoặc hỏi

“Keng, ngoại việc nhờ sự giúp đỡ của hệ thống, kí chủ sinh vẫn có thể thông qua tự thân chiến đấu, học hỏi nhầm gia tăng lực lượng và trí tuệ, lần này sỡ dĩ vũ lực bạo tăng, là do ký chủ ngày hôm qua liên tục kinh lịch chém giết, đòn đánh của Tất Canh hôm qua vốn đã làm ký chủ mất khả năng chiến đấu, nhưng do kỹ năng phục sinh, nên ký chủ không cảm thấy đao đớn hay mệt mỏi, nhờ vào đó phá vỡ rào cản giới hạn, làm chiến lực bạo tăng, theo bình thường những người như vậy sẽ chết sao không lâu, do bị thương quá năng. (sinh tử kích phát tìm năng)”

“Ừm, nói vậy đây không phải đường tắc dành riêng cho ta sao” Khúc Dương hưng phấn nghĩ, người khác thì chết, hắn thì sống. “được rồi, bỏ qua chuyện này trước phân phối đã”

“Ta có 1562 điểm, trước mắt phân thân cũng không dùng nhiều, ừm cứ vậy đi”

Kí chủ: Khúc Dương (cấp 2)

Vũ lực: 64
Trí lực: 61
Chính Trị: 37
Thống soái: 32
Phân thân: 50
Kinh nghiệm:62

Hắn quyết định dùng 100 điểm kinh nghiệm nâng cấp hệ thống lên cấp 2, vậy hắn sẽ có 50 phân thân, lại dùng 1400 đổi thành 14 giờ vũ lực, vậy hắn vũ lực đã đạt tới tam lưu võ tướng hàng ngũ, cộng thêm 50 phân thân, tương đương một nhánh quân do tam lưu võ tướng tạo thành, bình thường 1000 người quân đội cũng không đánh lại hắn, coi như tinh nhuệ cũng vậy, dù sao trong mắt hắn bọn này thực sự quá chậm, thử nghĩ xem, 50 phân thân mỗi người một đao chết 50 người, mười đao liền năm trăm người, trên chiến trường nào chỉ vung mười đao.

Sau khi nghỉ ngơi nữa canh giờ mọi người lại bắt đầu lên đường, nàng cũng đứng lên, nhưng rồi phát hiện cơ thể nàng bủn rủn, không còn chút sức lực nào, mất cân bằng sấp ngã xuống lúc, buồn bực nghĩ. “sao lúc này lại phát tác chứ”
Nhưng ngay lúc này, được một cánh tay hữu lực đỡ lấy.

“Không sao chứ” Khúc Dương quan tâm hỏi, thấy nàng đột nhiên mất cân bằng, một giây trước hắn hoảng hốt đỡ lấy, một giây sao trong lòng hắn lúc này chỉ có một chữ SẢNG, thật mềm mại, thật nhỏ nhắn, thật nhẹ, mặt dù cách một lớp trang phục, nhưng hắn vẫn cảm nhận được sự mị hoặc của cơ thể nàng, nếu được chạm trực tiếp, thì còn sảng tới mức nào nữa, một lần nữa Khúc Dương tự bổ hình ảnh.

“Không, không sao, cảm...” được Khúc Dương đỡ lấy, nàng có chút hoảng hốt, từ nhỏ đến lớn lần đầu tiên nàng bị một người nam nhân chạm vào, mặt dù tài trí hơn người, nhưng nàng cũng chỉ là một tiểu thư khuê các 18 tuổi, nàng hoảng hốt, hơi hoãn định nói lời cảm ơn, thì thấy bộ mặt trư ca đầy khả ố của Khúc Dương.

Ngay lập tức, sự hoảng hốt, lòng biết ơn không còn sót lại chút gì, hơi cuối đầu xuống nhìn thấy hắn ôm ngang eo nàng, nhãn thần lập tức biến lạnh, nàng bị chiếm tiện nghi, bị một kẻ mới gặp chưa tới một canh giờ chiếm tiện nghi, làm gì bây giờ, nàng có nên giết hắn để bảo vệ trong sạch không, ánh mắt lấp lóe sự bối rối: hoản loạn, tức giận, xấu hổ, một lần nữa ngẩn đầu lên, nhìn thấy bộ mặt trư ca của Khúc Dương, nàng ngay lập tức quyết dịnh “Ừh, giết hắn đi”

Nếu Khúc Dương biết được, lòng tốt của mình vì bộ mặt khả ố của hắn, mà để nàng nổi lên ý định diết người diệt khẩu, thì sẽ đặc sắc ra sau đây.

Ngay lúc này một lần nữa biến cố nổi lên!

“Cộc cộc cộc” phía sau đột nhiên truyền tới tiến vó ngựa, mọi người vô ý thức quay đầu lại nhìn, không nhìn thì thôi, vừa nhìn liền hoãn, bởi vì đang cưỡi ngựa tới lại là dân tộc du mục.

“Chạy mau, chạy mau, bọn chúng đuổi tới kìa” lập tức có người la lên, những người khác cũng tỉnh hồn lại, hốt hoảng chạy theo.

“Mau bắt bọn chúng lại” Đây là một nhánh tộc người Tiên Ti, có khoảng hơn 100 người, thừa cơ Nguy quốc cùng tộc Khuyển Nhung giao tranh, tới đục nước bèo cò, phát hiện dấu vết để lại của một đám nạn dân, quyết định giục ngựa đuổi theo, đuổi gần mấy canh giờ cuối cùng cũng tìm thấy, như để phát tiết mấy canh giờ buồn chán tìm kiếm, không nói hai lời, một đám dị tộc giống như được đánh máu gà, điên cuồng giục ngựa tới gần đám nạn dân.

“Tại sao lại như vậy, khó khăn lắm mới thoát khỏi truy sát, bây giờ lại tới một đám” Cơ Liên Y, nhíu mày buồn bực nghỉ, nếu ở tình huống bình thường nàng không sợ, nhưng bây giờ nàng đang trúng độc, chiến lực mười không còn một, nàng thậm chí bây giờ đứng còn khó khăn.

Nàng biết rõ tự thân dung nhan, một khi bị phát hiện, nàng thật sự không dám nghĩ, nàng phải cố gắng nghỉ cánh để thoát khỏi tình cảnh khốn đốn hiện giờ, nhưng đột nhiên một thanh âm vang lên bên tay nàng, làm sắc mặt nàng không tự chủ được hơi đỏ lên.

“Đừng lo, có ta ở đây, ta sẽ bảo vệ ngươi” dòng nói của Khúc Dương đột nhiên vang lên bên tai nàng, làm nàng sắc mặt không tự chủ đỏ lên.

“Cái tên này, phía trước có hơn trăm tên dị tộc, ngươi một người có thể làm gì”, dùng nhãn thần nghi ngờ nhìn hắn, theo nàng thấy Khúc Duong cơ thể cũng không tráng kiện, cho nàng cảm giác như một cái yếu nhược thư sinh, còn dám mạnh miệng nói để hắn lo, trong lòng khinh thường hắn một trận, nhưng không biết tại sao, nàng lại cảm thấy hơi an toàn khi nghe hắn nói, hơn nữa nhìn bộ dán tự tin của hắn, hắn thật sự có cánh gì sao?

Địch quân đã đến rất gần, Khúc Dương trước dẫn nàng đến phía sau một thân cây lớn ẩn núp, sau khi bảo đảm nàng an toàn, hắn sẽ bắt đầu đi lên con đường xoạt kinh nghiệm.

Một trong số những tên địch quân xong ngựa đi đầu, đột nhiên phát hiện có một tên thanh niên đang ở rất gần hắn, không nói hai lời, định xong lên chém giết, theo ý nghĩ của hắn trước giết vài tên dân đen cho đã ghiền, phát tiết trong lòng khó chịu trước đã, nhưng đột nhiên hắn thấy tên thanh niên nhặt một hòn đá, to hơn nắm đấm người lớn một chút, hắn khinh thường cười “dân đen, chính là dân đen, sắp chết đến nơi rồi, còn làm ra vô ích giẩy dụa”

Người thanh niên này không ai khác chính là Khúc Dương, sao khi đưa Cơ Liên Y đi ẩn núp, lập tức xong ra, vừa lúc gặp phải có tên địch quân đang giục ngựa lao tới.

Cảm thấy trong tay không có vũ khí, nên nhặt tản đá dưới chân lên, khi tên địch quân tiếp cận còn 30m, hắn vẫn không động, núp phía sau gốc cây, Cơ Liên Y nhăn mày, “tên này đang làm gì vậy, dị tộc đã tới gần vậy a, chẵn lẽ vừa nảy hắn chỉ mạnh miệng, biểu hiện cho ta nhìn sau?”

Khoảng cánh giữa tên địch quân và Khúc Dương chỉ còn 10m, tên địch cong lên nụ cười dữ tợn, vung đao trong tay lên, Cơ Liên Y thấy Khúc Dương vẫn không động đậy, đã cầm sẵn một thanh ám khí nhỏ trong tay, chuẩn bị xuất ra, cứu Khúc Dương một mạng.

Mặt dù trúng độc tự thân thực lực không phát huy ra được, nhưng sức mạnh của tuyệt thế võ tướng cũng không phải để trưng, một chút kỷ xảo nhỏ nàng vẫn làm được.

Nếu lúc này nàng hơi bình tĩnh lại, nhất định sẽ cảm thấy giật mình tự hỏi, sau mình lại làm vậy, mình cũng định giết hắn cơ mà.

Khi tên địch quân chỉ còn cách 4m, Khúc Dương rốt cuộc động, hắn dùng hòn đá trong tay ném thẳng vào đầu tên địch quân, cũng ngay lúc đó hắn tóm được dây cương, bổng hơi dùng lực nhảy lên, dùng chân đá tên địch nhân xuống ngựa, thuận tiện nắm lấy thanh đao đang bay giữa không trung, do tên địch quân để vụt khi bị đá xuống ngựa, mọi chuyện diễn ra nhanh như điện quang hỏa thạch.

Không đợi cho lũ địch quân phản ứng kịp đang ngây người xong lên, Khúc Dương nắm chặt đao trong tay, quay đầu ngựa lại xong vào bầy địch, chém hơn ba tên địch, lúc này bọn chúng mới phản ứng lại hét lớn giục ngựa xong lên, vọng tưởng bao vây Khúc Dương.

Lúc này trùng vây đã hoàn thành, định quân từng bước, từng bước xong lên, Khúc Dương một lần nũa biểu hiện ra bản lĩnh xong vào vạn quân như chỗ không người, hơn nữa vì đã trở thành tam lưu võ tướng, tốc độ cũng biến nhanh hơn, ít thụ thương hơn, tần suất giết người cũng được đề cao.

Núp ở phía sau gốc cây Cơ Liên Y, quả thật không tin vào mắt mình, dán vẻ như thư sinh, cho nàng cảm giác tay trói gà không chặt, bây giờ đang ở trong bầy định vung đao như giết gà, nàng thậm chí hoài nghi lũ dị tộc này có phải chỉ là một đám trẻ to xác lần đầu chơi đao không, bọn chúng chém như điên về Khúc Dương, nhưng từ nảy giờ không không gây tổn được cho cọng lông của hắn a.

Mà Khúc Dương thì vừa vung đao, vừa nhàn nhã, hắn thậm chí có thời gian móc cức mũi nừa bắn vào mắt tên địch địch quân xui xẻo, hắn cảm thấy mình biểu hiện rất ngoạn mục, đang tiếc duy nhất là chỉ có một mình Cơ Liên Y nhìn thấy sự mị lực đầy phong độ của hắn trên chiến trường, còn lũ dân chạy nạn vô lương tâm kia, nghe thấy có dị tộc tới, liền chạy mất dép, không dám quay đầu nhìn haZzz.

Đăng bởi: