Long Hổ Môn Kiêu Hùng Tranh Bá

Chương 1: Nguyệt Bảo Dạ Chiến


Hàn Quốc, Bạch Liên Giáo, núi Soo Ryu, Nguyệt Bảo.

Bạch Liên Giáo là thế lực xã hội đen có lịch sử lâu đời và mạnh mẽ nhất tại Hàn Quốc, trong đó địa vị đứng đầu là đương nhiệm giáo chủ bạch liên thánh thượng Đông Phương Vô Địch, phía dưới đó là Nhật Nguyệt hai vị thánh sứ.

Lúc này ở Nguyệt Bảo chính là chỗ tọa lạc của Nguyệt thánh sứ, trong phòng họp đang ngồi ba người, một trung niên nhân trên trán xăm hình mặt trăng Nguyệt thánh sứ Vương Phục Hổ, một mỹ phụ là thê tử của hắn Nguyệt thánh mẫu Mỵ Nương, còn lại một thanh niên là Nguyệt sứ Đình Quang, cả địa vị và sức mạnh tại Nguyệt Bảo chỉ dưới Vương Phục Hổ, kể cả Nguyệt thánh mẫu vì lý do thân phận đặc thù nên mới có thể tính ngang hàng với Đình Quang.

Đình Quang đưa lên trên bàn hai phần giấy tờ và nói:

“Bộ phận tình báo đã gửi về đầy đủ tư liệu, nhóm năm người của La sát giáo dẫn đầu là Khổng Danh cùng với bọn chúng tốn trọng kim lôi kéo từ Indonesia đệ nhất cao thủ Ma Côn cùng với đàn em Quỷ Côn đêm nay sẽ tập kích Nguyệt Bảo chúng ta”.

Nguyệt thánh sứ cùng nguyệt thánh mẫu đều cầm lên quan sát tư liệu tình báo về đối thủ.

“Đình sứ, nói ý nghĩ của ngươi?”

“Nếu như tư liệu tình báo độ xác thực chỉ cần đúng 8 phần trở lên, chỉ có Ma Côn là đối thủ cần thánh sứ đích thân ra tay bắt giữ, còn lại đám tay sai của La sát giáo ta cùng đám thuộc hạ phía dưới có thể xử lý gọn gàng”.

“Phục Hổ, Đình sứ đã chắc chắn như vậy thì chàng chỉ cần tập trung đối phó tên Ma Côn là được”.

“Uhm, Ma Côn để ta lo liệu còn lại phiền Đình sứ”.

“Thánh sứ và thánh mẫu yên tâm, ta xin phép xuống trước dặn dò thủ hạ”.

“Uhm”.

Đình Quang đi ra khỏi phòng bước về văn phòng của hắn, đốt lên một điếu xì gà thở ra một vòng khói trắng, ngước nhìn phía trên bầu trời đêm mặt trăng sáng.

“Xuyên qua 8 năm bây giờ đã 18 tuổi, cuối cùng cũng bắt đầu bước vào tuyến thời gian của nguyên tác sao?”

Không sai Đình Quang hắn là một người xuyên việt, 8 năm trước hắn xuyên qua đến Tân tác Long hổ môn bên trong một cậu bé 10 tuổi. Hơn nữa thân phận còn là một đứa trẻ mồ côi được Bạch liên giáo nhận về bồi dưỡng làm giáo chúng.

Kiếp trước đã 40 tuổi một người trưởng thành cũng bươn trải ngoài xã hội mười mấy năm sóng gió, nhờ có kinh nghiệm cuộc sống cùng nghị lực đã giúp hắn trải qua hơn 5 năm rèn luyện cuộc sống mới trong thân phận một tên giáo chúng bạch liên.

Sau 5 năm nhờ có thiên phú xuất sắc hơn đám người cùng lứa đã được cấp trên đề bạt đến Nguyệt Bảo công tác, 15 tuổi Đình Quang chỉ sau ba tháng đã được Nguyệt thánh sứ Vương Phục Hổ tin dùng và dâng tấu xin Bạch liên giáo chủ Đông Phương Vô Địch ban thưởng cho phép tu luyện tuyệt học trấn giáo Cửu Dương Thần Công.

Sau 3 năm tu luyện Đình Quang đã triệt để phô bày ra thiên phú xuất sắc của mình, hắn đã tu luyện hoàn tất đến cực hạn của mình hiện nay có thể được học, Cửu Dương Thần Công đệ Lục Dương đỉnh phong.

“Sau đêm nay bắt sống đám tay sai La sát giáo và Ma Côn, ta phải xin bằng được khẩu quyết đệ Thất dương cùng Hỏa vân chưởng thức cuối Thiên hỏa phần thành, nếu không thì không thể theo kịp tiến trình của cốt truyện, ba tên nhân vật chính đơn giản lag bật hack a!”

Đúng thế, nếu ai đọc qua nguyên tác thì cũng phải cảm khái tốc độ luyện võ của tam hoàng long hổ môn, một bộ võ công nhân vật phản diện người ta phải tốn chục năm vài chục năm mới luyện được, bên đây tam cường chỉ cần tính ngày, tính tháng là xong. Đối với không có bàn tay vàng hay hệ thống Đình Quang mà nói chính là địa ngục cấp phó bản.

Trăng đã treo cao, một chiếc trực thăng phi thẳng đến Nguyệt Bảo.

Ma côn dẫn đầu nhảy xuống theo phía sau là Quỷ côn cùng Khổng Danh nhóm, sau đó bọn chúng nhanh chóng phá cửa xông vào.

Không giống trong nguyên tác để 4 tên giáp sĩ cùng 3 ma nữ tốn thời gian vô ích dây dưa, Đình Quang cùng Vương Phục Hổ trực tiếp ở giữa đại sảnh đứng đón chờ Ma côn nhóm.

“Hoan nghênh đến Bạch liên giáo Nguyệt bảo, Ma côn”.

Nhìn đến đối thủ trận địa sẵn sàng đón mình Ma côn nhóm cũng lộ ra một tia bất an, nhưng tích cách điên khùng Ma côn sau đó càng là trực tiếp nổi điên cười to lao về phía trước:

“Nguyệt thánh sứ nếu đã đến đón thì Ma côn ta cũng không lải nhải, tiếp ta một côn: Phong ma cửu côn, nộ côn toái giáp!”

“Haha, đến hay lắm, để bổn thánh sứ cho các ngươi biết dám xâm phạm bạch liên giáo phải gánh chịu lấy hậu quả như thế nào. Hỏa vân chưởng, hỏa long xuyên sơn!”

Nhìn nguyệt thánh sứ cùng ma côn đã chiến một bầy, Đình Quang cũng bước đi lên mỉm cười nhìn về phía trước 5 người.

“Thiếu Lưu tỷ sao, chắc hẳn hắn đang ở bên ngoài trực thăng đón chờ các ngươi rút lui a!”

Khổng Danh một mặt âm trầm nhìn phía trước thiếu niên, trong lòng hắn bất an ngày càng lớn, kế hoạch của bọn hắn đã bị đối thủ nằm rõ vô cùng tường tận, đến cả đường rút lui cũng đã bị phát hiện.

“Ngươi là ai, tại sao tình báo của chúng ta không có tư liệu về ngươi?”

“Hahaha, hỏi hay lắm, ta sao, tân tấn Nguyệt sứ người đứng thứ hai của Nguyệt Bảo. Cũng là người chuẩn bị ra tay đưa các ngươi đến thiên lao đấy”.

“Hừ, huơu chết vào tay ai cũng chưa chắc đâu, 5 đánh 1 không chột cũng què, các anh em cùng xông lên”.
“Hảo, dám khinh thường tứ kiệt chúng ta, chết đi!”

Đình Quang vẫn một bộ điềm tĩnh phong khinh vân đạm đứng chờ đám người.

“Hừ, a miêu a cẩu mà thôi”.

“Đệ Lục dương, hỏa vân chưởng, hỏa vân thiết dũng”.

Phô thiên cái địa hỏa chưởng từ Đình Quang xuất ra bao vây lấy Khổng Danh nhóm.

Tuy là 1 đánh 5 nhưng võ công của bọn Khổng Danh làm sao có thể so được với tuyệt học Cửu Dương thần công, đã thế còn kèm theo tuyệt học Hỏa Vân chưởng, đơn giản là đơn phương đồ sát.

“Phốc”

Công lực yếu nhất Viên sát tinh phun ra một đống máu, hỏa vân chưởng dấu ấn in sâu trước ngực, trước nhất bay vọt ra ngoài va vào tường sau đó nằm im bất động.

“Hỏa xà thổ tín”

Hai tay của Đình Quang như hai đầu uyển chuyển sống động hỏa xà, luồn lách giữa bốn người trí mạng một cắn về phía Trương Phi và Quan Công.

Tiếp nối Viên sát tinh là Trương Phi và Quan Công đều bị một chiêu miễu sát, bị loại khỏi trò chơi.

“Hắc hắc, chỉ còn lại hai người các ngươi thôi, Quỷ côn ngươi chỉ là vì tiền mà đến hà tất phải vì bọn chúng mà phải liều mạng chết. Chỉ cần ngươi bắt lấy Khổng Danh và khai ra tình báo hữu ích, ta có thể tha cho ngươi một con đường sống!”

“Khốn kiếp, Quỷ côn không nên nghe lời hắn chúng ta hợp sức tấn công còn có cơ hội trốn thoát”.

Nhưng Quỷ côn là loại người nào chẳng nhẽ Khổng Danh còn không biết sao, hắn chỉ cố gắng quát lên vậy thôi, ham sống sợ chết, hám tài hám sắc. Há lại có thể theo chân hắn cùng liều chết.

“Xin lỗi rồi Khổng Danh, ta chưa muốn chết ở đây, Quỷ côn cửu sát!”

“Tên khốn kiếp!”

Khổng Danh một bên đón đỡ côn pháp từ Quỷ côn, một bên cảnh giác đề phòng Đình Quang, hắn lén thò tay ra sau bấm nút điều khiển tín hiệu cứu trợ phía ngoài trực thăng Lưu tỷ.

Đình Quang chú ý đến tiểu động tác của hắn không khỏi cười khẩy, nói:

“Cầu cứu Lưu tỷ sao, hahaha, 3 ma nữ dẫn lưu tỷ vào gặp hắn!”

Đình Quang vừa dứt lời hô to đã thấy từ phía ngoài đi vào 3 ma nữ Hắc Chu, Hồng Yết, Hoàng Phong, Hoàng Phong tay dắt Lưu tỷ kéo lê dưới đất như dắt cẩu, sau đó nàng mạnh tay ném bay Lưu tỷ về phía Khổng Danh.

“Lưu tỷ”.

Khổng Danh bị bất ngờ vội vàng đỡ lấy Lưu tỷ, một giây thất thần này của hắn khiến Quỷ côn phía sau bắt được thời cơ lao lên vụt một côn về phía sau ót hắn.

“Khốn k...” Khổng Danh bị tấn công bất ngờ chưa kịp phản ứng lại đã bị đánh choáng hôn mê bất tỉnh.

“Làm rất tốt, mang bọn hắng xuống thiên lao đi, Quỷ côn ngươi tạm thời chịu ít khổ đi theo nhờ người thẩm vấn!”

“Rõ thưa Đình sứ”.

“Tiểu nhân đã rõ”.

Dễ dàng bắt sống Khổng Danh cùng thu phục Quỷ côn đầu hàng, Đình Quang lúc này mới nhìn sang cuộc chiến giữa Vương Phục Hổ với Ma côn, cả hai đang đối chiến rất gay gắt.

“Càn Khôn Đại Na Di, Cửu Dương Thần Kiếm, chỉ cần ta luyện thành đệ thất dương công lực soán chỗ Nhật thánh sứ. Thì có thể nhận được hai mộn tuyệt học này, đến lúc đó mới chân chính có địa vị và sức mạnh và tham gia vào cốt truyện nguyên tác”.

Sau một hồi PK quyết liệt, cuối cùng nhờ vào nội lực thâm hậu của Cửu dương thần công đệ bát dương Vương Phục Hổ đã hoàn toàn áp đảo Ma côn.

“Cửu dương thần kiếm, Thiếu dương kiếm”.

Vương Phục Hổ quát to sử dụng Thiếu dương kiếm, mãnh liệt sắc bén kiếm khí từ ngón tay của Vương Phục Hổ bắn ra đánh gục ngã Côn ma.

“Hừ, nhãi nhép cũng dám phạm ta Bạch liên giáo”.

Đăng bởi: