Sự Trỗi Dậy của Khiên Hiệp Sĩ

Chương 330: Sự Trỗi Dậy của Khiên Hiệp Sĩ Chương 330 – Người Bình Thường




“Khốn nạn! Ngươi lại khiến cho đòn tấn công của mọi người đánh vào ta!”

“Đồ Ác Ma!” (#`Д´) ノ

Đám phụ nữ cũng hùa theo mắng tôi.

Ác Ma à... Cũng đã lâu lắm rồi tôi mới bị gọi như thế.

“Làm Ác Ma cũng tốt thôi. Ta vốn là Khiên Ác Ma mà. Dù sao, lợi dụng đòn tấn công của kẻ địch là chuyện xấu à? Hay nói đúng hơn, chen ngang vào trận đấu 1 đấu 1 là xấu lắm đấy. Cơ mà, ngươi bị hạ gục chỉ với trình độ này thì chẳng thú vị chút nào. Để ta sẽ hồi phục cho.”

Tôi dùng Ma Pháp Hồi Phục lên Tact lần nữa.

Xem ra Ma Lực và SP của tôi đã bị giảm đi khá nhiều.

Tôi bèn lấy ra vật phẩm hồi phục là quả Lukor từ trong túi áo thì...

“Đừng hòng thực hiện được!”

Một ả phụ nữ trong đám theo sau của Tact đột nhiên xuất hiện và cố đoạt lấy quả Lukor tôi đang nắm trong tay.

Cô ta trông rất giống Ninja. Là Shadow của Faubley à?

A, hình như do tôi nắm chặt quá nên trái Lukor bị bóp nát mất rồi.

Thứ này đắt lắm đấy~. Thật lãng phí.

“Guaa!”

Một vài giọt của quả Lukor rơi trúng vào mặt cô ta.

Ít ra ngươi cũng đã từng nghe rồi chứ, đây là một loại rượu nguyên chất đấy.

“Melris!”

“Mù-Mùi rượu! Ư...”

Ồ, ngay lập tức bước chân của cô ta đã loạng choạng rồi.

Có vẻ như đây là chất độc đối với người khác trừ tôi.

Dù sao thì, đây cũng là thứ mà Motayasu đã ăn rồi nhổ ra ngay, nhưng vãn ngủ li bì suốt một ngày ròng trên đảo Cal Mira.

“Đừng quấy rầy việc hồi phục Ma Lực của ta!”

Tôi nhẹ nhàng đá cô ta về phía đám theo sau.

Sau đó, tôi lại lấy ra 1 quả Lukor khác và cho vào miệng.

Đám đó hình như biết tôi vừa cho thứ gì vào mồm.

Một nửa cười khúc khích chế nhạo, một nửa lại tái xanh cả mặt.

Witch ít nhiều vẫn biết về thể chất của tôi nên vẻ mặt không biến xanh. Còn Tact nghiêng đầu làm vẻ mặt khó chịu.

“Chắc ngươi đang cho rằng ‘Ta đang tự sát vì ăn trực tiếp quả Lukor sao’, nhưng đáng tiếc là sai mất rồi.”

“Nếu vậy... Chẳng lẽ ngươi được ban cho năng lực à?” ∑∑ (゚д゚)

“Ngươi đang nói gì vậy?” (´-_- ‘)?

Mà nhận nó từ ai kia chứ?

À thì, không cần hỏi cũng có thể dễ dàng tưởng tượng ra nhỉ.

“Đây là thể chất sinh ra đã có của ta. Có vẻ như ngươi đã được ban cho năng lực gì đó đấy nhỉ. Đó chính là điểm khác biệt giữa ta và ngươi.”

Tôi có nên tiếp tục hồi phục Ma Lực và SP không?

Hửm? Ánh mắt đang nhìn tôi của Tact càng trở nên dữ dội hơn.

Có phải là vì thế không? Vì hắn được ban cho năng lực nên không thể chịu được khi tôi cũng có sao?

Cái tên này rốt cuộc nghĩ mình hơn người đến mức độ nào vậy?

“Được rồi, mặc dù có sự cản trở từ bên ngoài, nhưng chúng ta lại tiếp tục nào.”

Đọc truyện với https://truyencuatui.vn/

Sau khi tích trữ xong, tôi hướng cây trượng về phía Tact.

Tact không thể chịu được đòn tốn công của tôi, nhưng cũng biết nếu hắn né, đám con gái ở phía sau sẽ chết. Tact cố hết sức tập trung sức mạnh vào khiên.

Ừ, cố gắng lên nhé.

“Fenrir Force VI!”

Sẵn tiện nói luôn, tôi cũng xen lẫn Điểm của Biến Huyễn Vô Song vào đó rồi mới bắn ra một chùm tia cực mạnh.

“Guu... Guuuu.. Guu... Chết tiệt... Đau quá sức... Còn mạnh hơn cả khi nãy... Đây là đòn tấn công gì vậy!?”

“Không phải ngươi đã trải nghiệm rồi sao? Đó là đòn áp dụng nguyên lý của Babaa đã bị ngươi giết hại đấy. Hãy tận hưởng sức mạnh của những người bị ngươi giết đi!”

Ồ! Tôi có thể nghe thấy âm thanh của những cú va đập vang lên liên tục từ người Tact.

Quả nhiên Điểm của Biến Huyễn Vô Song là khắc tinh của Khiên.

“Uwaaaaaaaaa!”

Không lâu sau, Tact không còn có thể chịu nổi được nữa, bị chùm sáng bắn bay lên không trung, xoay vòng vòng rồi rơi xuống.

À, cứ giữ như thế này là được rồi nhỉ. Thậm chí tôi còn có thể khiến đám phụ nữ sau lưng hắn bay đi nữa kia.

*Rầm* một tiếng vang lên, và Tact nằm vật ra đất.

“Tact-sama!”

“Tact!”

“TACTTTT!”

Đám theo sau lập tức cuống quýt chạy tới hỗ trợ cho hắn.

Mà, đám con gái đó có vẻ vẫn không hiểu được là cho dù có làm gì cũng không thể thay đổi được tình hình này sao.

Có điều, hình như do nhờ nhận được sự cổ vũ, Tact vẫn có thể đứng dậy.

Đám theo sau chẳng rút được bài học gì, vẫn dùng Ma Pháp Hồi Phục lên Tact.

“Này, các ngươi, đừng chỉ dùng Ma Pháp Hồi Phục chứ, dùng thêm cả Ma Pháp Hồi Phục Mệt mỏi nữa.”

Stamina cũng rất quan trọng đấy?

Tôi nhìn thấy hắn tơi tả cả người, cho dù ‘thức tỉnh’ thì cũng chẳng thể thắng nổi tôi đâu.

Không? Cũng có thể thắng lắm chứ?

Cơ mà, nếu sẽ có kỳ tích xảy ra, chẳng phải chính là hiện tại sao?

Nếu có thứ gì chống lưng cho hắn, thì đây là lúc thứ đó hiện thân rồi.

Vậy nên, tôi liếc mắt nhìn quanh, nhưng không nhận ra được một khí tức nào cả.

“Chưa đâu... Ta sẽ không tha thứ cho ngươi...”

“Đó là câu ta nên nói mới phải. Chỉ có ngươi mới là kẻ tàn bạo, ta đã quyết định sẽ khiến ngươi hối hận vì đã được sinh ra trên đời này. Mà không chỉ mỗi mình ta. Toàn bộ người ở Melromarc đều muốn thế.”

Hay nói đúng hơn, đây mới là mục đích của tôi.

Khi Nữ Hoàng bị sát hại, Melromarc đã thực hiện cuộc chiến này để phục thù.

Làm đại diện cho kẻ thù của chúng tôi, những kẻ này không thể nào được tha thứ chỉ với hình phạt của mỗi tôi thôi đâu.

Và vì tôi cũng nghĩ như vậy, nên tôi sẽ ngừng tay khi đánh cho Tact, kẻ đầu não này tơi bời.

Atlas, Nữ Hoàng, Babaa, các dân làng.

Ít nhất những người thân cận với tôi cũng chỉ chết đi chừng này.

Nếu nghĩ đến những sinh mệnh đã mất đi trong chiến tranh, thì đó là không giới hạn.

Liên quan đến việc phục sinh Linh Quy.

Đám Hiệp Sĩ kia đã gây nên rất nhiều hy sinh, nhưng đó không phải do cố ý, và họ đang hối hận, cố chuộc lại lỗi lầm vì những người đã mất.

Điều đó được thực hiện thông qua hình thức cứu lấy thế giới.

Nhưng Tact lại khác.

Hắn lờ đi Đợt Sóng, giết Hiệp Sĩ, và gây thảm sát cho Quân Đồng Minh.

Hơn thế nữa, hắn lại gây chiến tranh để thôn tính thế giới.

Nếu hắn có dấu hiệu hối lỗi, tôi không ngại cho hắn một cơ hội, nhưng có vẻ như đây là chuyện không thể rồi.

Dẫu sao, vẫn phải trừng phạt hắn vì đã châm ngòi lửa chiến tranh.

“Ta nhất định... Sẽ giết người!” ヽ (#`Д´) ノ

Tact tuyên bố rồi đặt tay lên chiếc khiên.

Có lẽ là để “bật” Curse Skill nào đó.

Thế nhưng... Đã muộn rồi.
Tôi giơ cậy Trượng lên, rồi tập trung Ma Lực và SP lại từ... Xung quanh.

Rồi phát động Gleipnir Rope trói Tact.

“Đây là kỹ năng vận dụng Fenrir Force cùng với Biến Huyễn Vô Song.”

Tên của Skill xuất hiện ở trước tầm nhìn của tôi.

Đây là một dạng ứng dụng có hiệu quả Energy Boost rất mạnh.

Ma Lực sáng rực lên như đom đóm tập trung và cô đọng lại nơi cây trượng của tôi... Cảm giác giống như một tất sát kỹ trong một bộ Anime nào đó vậy. (Chắc là Nhất Dương Chỉ trong truyện Yu Yu Hakusho ấy: V)

“Nào, đỡ một đòn của ta đây.”

Tôi hét lên tên của Skill hợp thành hiện lên ở trước tầm nhìn.

Tuy nhiên, cũng khá phiền phức khi phải giảm uy lực xuống để không lỡ tay giết hắn.

Thế nên tôi không có lẫn Điểm vào. Nếu thêm nó vào, hắn sẽ bị thổi bay luôn và tôi sẽ không thể thỏa mãn.

“Blutopfer!”

“Ragnarok... Blaster!”

Đây là kỹ năng được cô đọng và phát triển từ Fenrir Force.

Tốn kha khá thời gian để tích trữ.

Cho đến khi Tact đứng lên, tôi không thể di chuyển được là vì lý do này, và việc hồi phục Ma Lực cũng là để sử dụng kỹ năng đó.

Như mong đợi, chùm tia sáng cô đọng được phát ra mà Fenfir Force không thể so sánh được, thổi tung Blutopfer đi rồi bay về phía Tact.

“GYAAAAAAAAAAAAAAAA!”

Tiếng thét thảm thiết thật.

Tact không chịu nổi, nên bị Ragnarok Blaster đánh bay lên không trung.

Nhân tiện, tôi có chỉnh lại quỹ đạo một tí để không trúng vào đám phụ nữ.

Nếu có trúng thì cũng chẳng sao, nhưng như thế thì còn gì là vui nữa.

Ragnarok Blaster bắn xuyên qua cơ thẻ Tact, và hắn văng lên không trong khi vẫn co giật.

Nhân tiện, hắn đáp xuống nơi Gaelion cùng Ren đang chiến đấu với Long Đế.

“Gi— Guaaaaaaaaaaaaaaaa!”

Long Đế kêu lên kinh ngạc vì đột nhiên bị tấn công bất ngờ.

Mà~, Long Đế bị cháy ở những chỗ hắn bay lướt qua, và trông như ả ta cũng sắp bị kết thúc rồi.

“Ngay lúc này!”

“Kyuaa!”

Ren dùng Gaelion làm chỗ dậm chân, nhảy lên chém vào Long Đế.

“Phượng Hoàng Liệt Phong Kiếm!”

“Kyuaaaa!”

Kiếm của Ren phát sáng đỏ, rồi một cơn bão lửa cùng với một con chim lửa do năng lượng hóa thành bay đi.

Gaelion cũng phối hợp bao trùm bản thân trong lửa và lao đến. Trông cứ như 2 con chim lửa vậy, và chúng cùng đâm xuyên qua Long Đế.

“Gư... Một mảnh vỡ nhỏ tí cùng Kiếm Hiệp Sĩ vậy mà...”

Ô, một đòn tấn công mạnh đến vậy mà vẫn chưa đủ làm đòn chí mạng à.

Không tệ đâu.

Trong khi nghĩ vậy, tôi đưa mắt ra nhìn về phía Tact hiện đang rớt xuống đất.

“Này~, còn sống không vậy?”

Hắn trông chẳng khác gì một đống rác.

Đòn đó không phải là đòn tấn công tỉ lệ với sức phòng thủ nên tôi không nghĩ rằng hắn đã chết, với lại uy lực đã được khống chế, nên chắc là không sao đâu.

“Kư...”

“Ồ~”

Tôi ung dung nhìn, vừa vỗ tay khi thấy Tact gắng gượng đứng dậy.

Khi bị đập tơi tả như vậy, có lẽ hắn đang nghĩ đến chuyện rút lui.

Nhưng ta sẽ không để ngươi chạy đâu.

Chính vì lý do đó mà tôi mang theo cả Gaelion, Firo, Sadina, và Raph-chan. Đất, biển, không trung, cho dù có chạy đi đâu ngươi cũng đừng hòng trốn thoát.

Hơn nữa, tên này lại còn tự mình dựng lên kết giới không thể bỏ chạy nữa mà.

Giống như là bị giam cầm trong chính cái cũi mình tạo ra vậy.

Mà, nếu hắn dỡ đi, thì tôi cũng sẽ dựng lên lại thôi.

“Ngươi nghĩ mình trốn được sao? Bên ta vẫn còn chưa chơi đủ đâu.”

Tôi cũng gần như đến phát chán cái ‘trò chơi một chiều’ này rồi.

“Sự đắc ý của ngươi... Chấm dứt ngay đi!”

Ồ, có vẻ Tact không bị ảnh hưởng bởi lời nguyền của Blutopfer.

Cheat đến mức nào nữa đây!

Tôi đã tính toán và giảm bớt uy lực, nhưng có vẻ đó là quan tâm không cần thiết rồi.

“Haa, với đòn vừa rồi, người đã chết một mạng rồi đấy. Ngươi căm ghét ta nhiều cũng như ta đối với ngưoi, Nhưng đây không là không dựa trên lập trường đó, mà đây là ta thay mặt cho Trượng Hiệp Sĩ.”

Trash... Thật sự thì ông ta rất muốn tự tay giết hắn để báo thù cho Nữ Hoàng.

Nếu là tôi thì bấy nhiêu vẫn chưa đủ thỏa mãn, nhưng tôi đang đánh bại hắn thay cho ông đấy, Trash ạ.

Kế đến là cho Atlas, Babaa, Quân Đồng Minh đáng ra không phải chết, và cả những dân làng nữa.

“Uôôôôô!” ╰ (` 皿 ´) ╯

Tact gom hết chút sức tàn còn lại, gầm lên và lao đến tấn công tôi.

Tact chuyển vũ khí của mình sang Trảo, đòn tấn công của hắn giống như đang lao vào con mồi, và tôi cố tình giao đấu chính diện với hắn.

A, quả nhiên sức mạnh này của hắn thật điên rồ.

Có cảm giác đó không phải là đòn tấn công tôi có thể chịu đựng được.

Tôi ngay lập tức kéo dài khoảng cách, còn Tact thì nở nụ cười mừng rõ.

“Bị trúng kế rồi! Ra là ngươi có thể đoạt được Trượng như vậy!”

Tact gật đầu cười trước lời nói của tôi.

Không biết có phải đã hiểu được tình hình hay không, nhưng đám phụ nữ kia trông có vẻ rất ung dung.

“Đúng vậy! Khinh thường ta chính là nguyên nhân. Ngươi thua rồi.”

Tuy rằng, từ xưa đến giờ, những kẻ mạnh do xem thường đối thủ, thường sẽ bị trúng phải một đòn tấn công ngoài dự đoán từ kẻ yếu hơn và thua vì bị thương nặng.

Đó là tình huống rất thường thấy trong truyện.

Và tôi cũng rất thích những thể loại manga đó.

Nhưng lần này là không thể nào.

“À~, bởi vì trông bọn ngươi rất ung dung, nên ta sẽ nói cho bọn ngươi biết, do dùng trượng chiến đấu với ngươi quá nhàn nhã và chán ngắt, nên ta cố tình làm vậy đấy.” (●´ω ‘●) ゞ

Tên gọi khác của nó chính là ‘cao hứng hụt’ đấy.

Bởi vì không có điều gì chán nản hơn là bị đánh tơi bời trong tình trạng cao hứng nhất.

Không lâu sau, năng lực của Tact phát động, cây trượng tóe ra tia lửa.

Sau đó, cây trượng phát sáng, rồi bay vào tay Tact.

Cầm cây trượng trong tay, Tact cười thắng lợi tràn đày tự tin.

“Cái vẻ hí hửng đó của ngươi rất đáng tởm đấy. Cầm trong tay cây trượng khiến ngươi vui mừng đến thế sao?”

“Ngươi có nói gì thì cũng thua thôi. Ta sẽ giết ngươi theo cách thật tàn bạo, nên hãy chuẩn bị đi!”

“Đừng có bắt ta nói đi nói lại chứ. Đó là lời của ta mới phải!”

Tôi quay đầu về hướng Ren.

Nhận ra được tình hình, Ren liền lấy cây kiếm giắt bên hông, rõ ràng là không phải Kiếm của Tứ Thánh, rồi ném sang cho tôi.

Tôi giơ tay phải lên chụp lấy thanh kiếm do Ren ném qua.

“Lòng tự hào, sự tôn nghiêm, cả người quan trọng của ngươi... Ta sẽ hoàn toàn phá hủy chúng. Đầu tiên là phá hủy một nửa sự ung dung và ngạo mạn đó của ngươi. Và tiếp theo là nửa phần còn lại. Để ngươi, tên Hiệp Sĩ giả mạo sở hữu sáu trong Thất Tinh Vũ Khí, và cả Khiên trong Tứ Thánh Vũ Khí, hiểu rõ hiện thực tàn nhẫn là sẽ thua trước một người bình thường không sở hữu vũ khí truyền thuyết là thế nào!”