Long Thành

Chương 303: Vương trong Thiết Canh Vương




Khi một phòng ốc sau cùng bị san thành đất bằng, trong lòng Tông Á khó giải thích mà hiện lên cảm giác mất mát, nhìn mặt đất bằng phẳng trống không mà buồn lo vô cớ như mất thứ gì.

Đảo mắt nhìn thấy tòa nhà Phí Mễ vừa mới dựng xong, tâm tình liền rục rịch muốn động. Thật muốn đem bọn nó dỡ xuống a...

“Nhị cổ đông, Tông Chém Chém, các ngươi đi giúp Phí Mễ đi. Căn thúc, tiến sĩ nói ngươi tới thử xem quang giáp nông nghiệp mới có dễ dùng hay không.”

Trong kênh liên lạc, Molly đang sắp xếp công việc cho từng người. Tiếp theo nàng bổ sung một câu: “Mọi người nỗ lực lên! Chỉ còn hai tiếng nữa là tới giờ ăn cơm!”

Tông Á nghe đến “Tông Chém Chém” thì thiếu một chút quay đầu bỏ đi, nhưng khi nghe nói đến “Ăn cơm” thì xoay đầu trở lại, không cất một tiếng điều khiển quang giáp xây dựng hướng Phí Mễ đi tới.

La Mỗ nghe thấy Molly gọi “Nhị cổ đông”, trong lòng rất hạnh phúc, nhiệt tình tràn đầy, đáp lại một tiếng rồi điều khiển quang giáp xây dựng cất bước chạy chậm đi tìm Phí Mễ.

Trong một nhà xưởng tạm thời đơn giản, một bộ quang giáp nông nghiệp đứng sừng sững trong đó.

Khi nhìn thấy quang giáp ở trước mặt, Căn thúc sửng sốt: “Ai nha, đây không phải là sao?”

Bộ dáng quang giáp nông nghiệp ở trước mắt không khác gì , két nước thô to mang tính tiêu chí ở phía sau đập vào mắt, rất dễ nhìn thấy.

Catherine tiến sĩ có phần không đủ tự tin. Lúc trước, nàng cải tạo xong hai cái quang giáp nông nghiệp, tại thời điểm điều khiển thử lại xảy ra tầng tầng lớp lớp vấn đề.

Ví dụ như công suất của lò năng lượng dư thừa quá trầm trọng, khiến cho khi Căn thúc điều khiển thử thì đột ngột tăng tốc, đâm thẳng vào sườn núi.

Lại ví dụ như, bởi vì theo thói quen tăng cường khả năng bùng phát công suất cho quang giáp, làm cho nước thuốc phun ra trực tiếp biến thành thủy đao siêu cao tốc, chặt đứt hết cả đám cây non vừa trồng xong, mặt cắt sắc bén chỉnh tề.

Nguyên nhân là do trước đây Catherine chưa bao giờ chế tạo quang giáp nông nghiệp, thời gian dài làm việc với quang giáp chiến đấu, tư duy truy cầu cực hạn về tính năng đã trở thành bản năng.

Sau khi liên tục đụng phải trắc trở, Catherine không thể không thành thành thật thật lấy làm mẫu, lần nữa chế tạo một bộ quang giáp ông nghiệp có thể sử dụng được.

Nghĩ đến lúc trước mình từng nói qua những câu tương tự “Cũng đã năm 4020 rồi, còn dùng đi!”

Căn thúc vẻ mặt hồ nghi nhìn Catherine: “Tiến sĩ, ta đọc sách ít, ngươi không nên hù ta. Rõ ràng đều giống nhau, sao lại làchứ?”

Catherine kiên trì nói: “Ngươi thử xem sẽ biết.”

Căn thúc lập tức không hé răng, hai lần lái thử trước thiếu một chút khiến hắn bị hù chết, liên tục gặp ác mộng mấy ngày.

Catherine vội la lên: “Ta đảm bảo! Lần này tuyệt đối hoàn mỹ... Ách! Tuyệt đối khả thi!”

Nàng lập tức bổ sung một câu: “Nếu như ngươi lo lắng, vậy thì cẩn thận một chút, động tác nhẹ nhàng một chút.”

Càng nói nàng càng không có tự tin, lương tâm chột dạ khó tả như vậy là chuyện gì xảy ra?

Ai cũng không có chú ý tới, vẫn ở một bên chuyên tâm gặm táo, khi Long Thành nhìn thấy thì ngừng động tác lại.

Hắn nhìn chằm chằm, trên tay là quả táo đạ bị gặm một nửa.

Người ta là tiến sĩ a! Có thể lừa gạt ta sao? Căn thúc cố lấy dũng khí, cắn răng nói: “Vậy để ta đi thử xem...”

Lời còn chưa dứt, một cái thân ảnh vụt xông ra ngoài.

Molly là người đầu tiên kịp phản ứng, gấp giọng gào to: “Lão sư!”

Long Thành làm lơ không nghe, động tác cực kỳ mẫn tiệp, nhấp nhô mấy cái đã nhảy vào trong khoang lái đang mở rộng của .

Xưởng làm việc lập tức yên tĩnh, mọi người ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, không người nào cất một lời.

“Chạy a!”

Mọi người ngay lập tức giải tán, người sau nối người trước ào ào chạy ra khỏi xưởng làm việc.

Hôm nay, bầu không khí bữa trưa tại nông trường vô cùng nghiêm trọng, không có bị ảnh hưởng thì chỉ có ba người: Long Thành và Quả Quả vẫn vùi đầu đấu ăn cơm, Tông Á thì chìm đắm trong mỹ vị món ngon đến mức hồn nhiên vong ngã.

Catherine quyết định làm dịu bầu không khí một chút: “Cái này... Tuy rằng đã hoàn toàn hư hỏng, nhưng từ số liệu thu thập được thì cơ bản đạt đến mục tiêu mong muốn.”

Phí Mễ cũng mở miệng: “Kỳ thực cũng không có gì, hai căn nhà mà thôi, chỉ tốn chút nỗ lực là có thể xây dựng lại.”

Molly hỏi: “Có thể sữa chữa không?”

Phí Mễ lắc đầu: “Còn là xây dựng lại đi.”
La Mỗ lập tức tỏ thái độ: “Buổi chiều ta sẽ dỡ sạch bọn nó xuống!”

Giọng điệu Molly nghiêm túc: “Bây giờ, mọi người thảo luận một chút về việc lão sư gây ra sự cố có sức phá hoại nghiêm trọng đó đi! Phải nghĩ ra biện pháp, nếu có thêm mấy lần nữa, chúng ta sẽ phá sản.”

Nếu không phải do đánh không lại lão sư, Molly đã sớm nhào tới cắn cho lão sư một trận.

Thật đáng thương, trong khi Molly nàng đang phải vật lộn duy trì tài chính bấp bênh đã tới bờ sụp đổ của toàn bộ nông trường, mệt đến nổi ngực cũng nhỏ đi! Lão sư vậy mà còn làm ra trò phá hoại, những thiệt hại này đều là tiền a!

Nếu như có Đao Đao tại đây thì thôi...

Hừ hừ, tức chết Molly rồi!

Mọi người thảo luận sôi động.

“Giam lại?”

“Ai có thể giam được lão sư?”

“Dùng táo làm mồi dụ a, khẳng định có thể được.”

“Ăn hết táo thì làm sao bây giờ? Lão sư dùng tay không tháo dỡ Molly cũng không cần dùng 2 lần, tay không dỡ nhà ở ta cảm thấy độ khó bằng không.”

“Vậy mà còn biết cách tháo dỡ hơn cả ta... La Tháo Giáp ta sẽ không chịu thua!”

“Rác rưởi!”

“Tông Chém Chém ngươi là đố kị với thân phận Nhị cổ đông của ta!”

...

Sau một phen thảo luận, mọi người đều hết đường xoay xở. Nguyên nhân chính là trị số vũ lực của Long Thành thực sự quá cao, khi không nói đạo lý thì hoàn toàn không có cách nào.

Phí Mễ trầm ngâm: “Với kinh nghiệm của ta, ta cảm thấy A Thành đang quá dư thừa tinh lực. Không bằng tìm một biện pháp làm tiêu hao thể lực của hắn. Giống như trẻ nhỏ nghịch ngợm, khi Quả Quả tràn đầy sức lực, nó chết sống cũng không chịu ngủ, quấy phá khắp nơi. Nhưng khi chơi đùa đã mệt mỏi, nó liền trở nên thành thật, tự mình đi ngủ.”

Mọi người nghe vậy dồn dập gật đầu, lời Phí Mễ nói tương đối có sức thuyết phục.

Tông Á bỗng nhiên thình lình mở miệng: “Chó chơi đùa cũng giống vậy.”

Mọi người nhất tề gật đầu, động tác đều đặn nhịp nhàng.

Catherine cau mày: “Vậy làm thế nào tiêu hao thể lực của hắn? Muốn tiêu hao hết thể lực A Thành cũng không phải là chuyện đơn giản.”

Nàng chịu trách nhiệm điều chế dung dịch dinh dưỡng cho Long Thành nên rất rõ ràng thể lực Long Thành kinh khủng cỡ nào.

La Mỗ xoay chuyển tròng mắt: “Tông Thần a! Trong chúng ta, người có thể lực gần với đại cổ đông nhất thì chỉ có Tông Thần. Sư sĩ cấp 12, thực lực đặt tại đó. Tông Thần, toàn bộ dựa vào ngươi rồi a!”

Đôi mắt Molly sáng ngời: “Biện pháp này hay! Tông Á, hiệu suất làm việc của ngươi cũng không cao, vậy thì tập trung làm tiêu hao thể lực lão sư đi.”

Tông Á bình tĩnh nói: “Cơm nước gấp đôi.”

Hắn từ lâu đã có phần không kiên nhẫn với làm việc, đánh nhau dễ chịu hơn nhiều.

Molly hào khí mười phần: “Không thành vấn đề!”

Tông Á hừ lạnh: “Bộ dạng Long Quả Táo hiện tại vốn không có tư cách đánh cùng ta. Chỉ là nếu các ngươi đã mở miệng, ta liền giúp các ngươi việc này.”

“Nhưng mà, ta cảnh cáo trước, nếu như ta không cẩn thận đánh hắn bị thương thì các ngươi không được trách ta.”

Mọi người đồng thanh trả lời: “Không thành vấn đề!”

Tông Á thỏa mãn gật đầu, bỗng nhiên chú ý thấy dị thường, nhíu mày: “Ánh mắt các ngươi như vậy là có ý gì?”

Ánh mắt mọi người tại đây nhìn về phía hắn ẩn chứa một cảm giác khó tả, đồng cảm? Thương hại?

Mọi người dồn dập chuyển dời ánh mắt, làm bộ như không có xảy ra chuyện gì.

Tông Á tựa hồ minh bạch cái gì, gật đầu nói: “Yên tâm, ta hạ thủ sẽ nhẹ một chút. Long Quả Táo trong trạng thái loại này, có đánh bại hắn cũng không có khoái cảm.”

Mọi người ăn ý mà dồn dập gật đầu, biểu thị đồng ý.