Đỉnh Cấp Lưu Manh - Lý Tiếu Tà

Đỉnh Cấp Lưu Manh

Hướng Nhật là một đại ca xã hội đen của bang Bạch Hổ tại Bắc Hải, vì đàn em thân tín phản bội truy sát, chết một cái chết tức tưởi.

Sau khi chết, vì cơ duyên mà hồn hắn nhập vào người một sinh viên đại học với cái tên là Hướng Quỳ, một kẻ đúng theo cái nghĩa "thư sinh trói gà không chặt". Thế nhưng khi Hướng Nhật nhập hồn vào xác Hướng Quỳ thì mọi việc trở lên khác trước rất nhiều. Đây gọi là Hướng Nhật hồi sinh trong một thân xác mới.

Thứ nhất, hắn rất giỏi võ. Với sự trui rèn võ thuật các môn từ Nhu đạo, Triệt quyền đạo, Đài quyền đạo và Không thủ đạo, đặc biệt là Tiệt quyền đạo của đại cao thủ Bruce Lee, Hướng Nhật có một thân võ công thuộc vào hàng đại tông sư, có lần hồi trẻ còn cầm đao đuổi chạy một lúc gần 100 thằng du côn.

Thứ nhì, hắn rất giàu có. Lúc trẻ vừa đi học, vừa làm lưu manh, khi tốt nghiệp lấy được hai bằng đại học về kinh tế và luật ra, hắn trong thời gian đó cũng đem số tiền của bang Bạch Hổ (thu được qua các phi vụ làm ăn hay bảo kê kiếm tiền) rót vào thương trường đầu tư lấy lãi.

Thứ ba, hắn rất lưu manh. Tôn chỉ sống là một lưu manh chính nghĩa, dù làm gì cũng nhất quyết không buôn bán thuốc phiện hoặc các thuốc gây nghiện khác.

Thứ tư, hắn rất sợ yêu, nhưng chính vì theo tình tình chạy, trốn tình tình theo mà hắn trở nên rất đào hoa.

Danh Sách Chương Đọc Từ Đầu

Chương 101: Ba cú đấm(thượng)
Chương 102: Ba cú đấm(trung)
Chương 103: Ba cú đấm(hạ)
Chương 104: Em đừng thông minh như vậy được hay không?
Chương 105: Tụi mình chỉ uyên ương nghịch nước thôi
Chương 106: Sư phụ, anh thật quá vô sỉ!
Chương 107: Cẩn thận coi chừng mông em nở hoa!
Chương 108: Tên cặn bã (thượng)
Chương 109: Tên cặn bã (trung)
Chương 110: Tên cặn bã (hạ)
Chương 111: Vụ bạo lực trong trường
Chương 112: Ác nhân đánh trống la làng
Chương 113: Làm thầy giáo dạy kèm
Chương 114: Xông lên, cướp của hắn!
Chương 115: Cao thủ võ lâm hám tiền
Chương 116: Đồ đệ trả thù
Chương 117: Em trả lời vấn đề này cho cô
Chương 118: Nàng học được chiêu này lúc nào vậy?
Chương 119: Ngươi... tránh ra!
Chương 120: Đúng là “người tình” của nàng ta
Chương 121: Để tôi tự giải quyết!
Chương 122: Cường hôn
Chương 123: Bạch Hổ
Chương 124: Nhóc con, là em sao?
Chương 125: Ông đây chẳng những đùa giỡn, mà còn muốn đánh mày
Chương 126: Đổ máu
Chương 127: Trùng hợp ngẫu nhiên? Chắc là vậy rồi!
Chương 128: Người nhà của anh đến
Chương 129: Coi chừng nơi kia đang phát dục kìa!
Chương 130: An tiểu thư ơi! Lại muốn hôn môi sao?
Chương 131: Nhóc con, ngày mai ta sẽ dọn đến ở cùng ngươi (thượng)
Chương 132: Nhóc con, ngày mai ta sẽ dọn đến ở cùng ngươi (hạ)
Chương 133: Chia rẽ "uyên ương" (thượng)
Chương 134: Chia rẽ "uyên ương" (hạ)
Chương 135: Chúng ta chỉ đi giúp Thiết tiểu thư thôi
Chương 136: Bị bắn lén (thượng)
Chương 137: Bị bắn lén (hạ)
Chương 138: Tôi nghĩ bây giờ thì có rồi
Chương 139: Cái báng súng
Chương 140: Tôi cho cô xem chứng cớ
Chương 141: Lại thêm một người dọn tới ở chung (thượng)
Chương 142: Lại thêm một người dọn tới ở chung (trung)
Chương 143: Lại thêm một người dọn tới ở chung (hạ)
Chương 144: Khiêu khích đến từ tiểu Nhật Bản (thượng)
Chương 145: Khiêu khích đến từ tiểu Nhật Bản (trung)
Chương 146: Khiêu khích đến từ tiểu Nhật Bản (hạ)
Chương 147: Nội công
Chương 148: "Chiết cây" vớ vẩn
Chương 149: Trung học Thánh Dục Cường (1)
Chương 150: Trung học Thánh Dục Cường (2)