Giang Sơn Mỹ Sắc - Mặc Vũ

Giang Sơn Mỹ Sắc

- Hắn xuyên không qua thời gian, không gian trở về thời Tùy Mạt. Ở đây hắn không muốn làm cái gì thiên hạ anh hùng, cũng không muốn làm chư hầu tranh thiên hạ. Vốn xuất sinh đã trở thành thiếu trại chủ của một trại cướp, hắn vốn nghĩ làm cướp cũng tốt, cất dấu tài bảo đủ rồi thì tìm một nơi sanh sống khoái lạc. Không nghĩ đến lão cha một mực muốn hoàn lương, hắn lại nghĩ có thể làm thương nhân buôn ngựa cũng được, đến lúc thiên hạ đại loạn, ta ngồi 1 chỗ chờ thiên hạ anh hùng, Lý Uyên, Lý Thế Dân, Đậu Kiến Đức, Vương Thế Sung tới xin xỏ cũng là một việc rất có mặt mũi. Vậy rồi, một thân áo vải hắn dấn thân vào giang hồ, du nhập vào bánh xe lịch sử. Xông Đại Mạc, đến Đông Đô, qua Giang Nam, càng đi nhiều hắn càng nhận ra lịch sử vốn không đáng tin tưởng.

- Thiên hạ rối loạn, Thiên thư xuất thế, Bố Y tung hoành. Hắn lại là cái kia Tiêu Bố Y, là cái kia đáng sợ thiên thư trong truyền thuyết. Hắn được vạn người kính ngưỡng, chư hầu trong thiên hạ run sợ. Đường Vương Lý Uyên xưng huynh gọi đệ, Thái Tổ Lý Thế Dân xem như mục tiêu cần phải vượt qua. Chỉ có điều, người muốn giết hắn càng ngày lại càng nhiều. Thái Bình Đạo Giáo, Côn Luân thiên hạ đệ nhất cao thủ, đệ nhất danh tướng Trương Tu Đà, Thiên Nhai Phù Bình Cư, đứng đầu Đông Đô Hoàng Phủ Vô Dật, Mưu môn Lưu Văn Tĩnh. Tiêu Bố Y lúc này đã không còn là lúc trước thiếu niên vô tri, một thân áo vải chỉ mong bình an sống qua ngày. Hắn lúc này nhân nghĩa động thiên hạ, một tay nắm nửa giang sơn, trí mưu có thể đẩy thiên hạ kiêu hùng vào cảnh vạn kiếp bất phục, võ công có thể đi lại như giỡn chơi, lấy đầu tướng địch giữa trăm vạn loạn quân...

Danh Sách Chương Đọc Từ Đầu

Chương 1: Bạo lực dã thị mỹ( Bạo lực cũng có nét đẹp)
Chương 2: Ăn no không đói bụng.
Chương 3: Phú giáp thiên hạ(Giàu nhất thiên hạ)
Chương 4: Ma đao
Chương 5: Yếu liễu ngã hậu thỉnh phóng liễu ngã (Muốn ta xong xin hãy thả ta)
Chương 6: Danh tướng
Chương 7: Tiền canh quang minh(Tương lai tươi sáng)
Chương 8: Khanh bổn giai nhân, nại hà tố tặc (có được giai nhân, sợ chi làm giặc)
Chương 9: Hạ đản đích mẫu kê (Gà mái phải biết đẻ trứng)
Chương 10: La Mã dã thị nhất chủng mã ( La Mã cũng là một loại mã)
Chương 11: Trường tại sơn bích lý diện đích dương
Chương 12: Tuyệt giai đích mục tràng
Chương 13: Ngộ tập
Chương 14: Tử chiến
Chương 15: Thiên binh
Chương 16: Áo Mạt Ô Đặc
Chương 17: Nhật cửu sanh tình
Chương 18: Mật ý trường cung
Chương 19: Thoại bất đầu ky
Chương 20: Nhân quy nhĩ đái yếu đái hảo.
Chương 21: Nhân tại ốc diêm hạ
Chương 22: Ngữ xuất kinh nhân
Chương 23: Ý ngoại yêu thỉnh
Chương 24: Thiên thượng đích hãm bính
Chương 25: Hợp pháp kinh doanh
Chương 26: Lão bang tử
Chương 27: Kinh mã
Chương 28: Sĩ tộc tử đệ
Chương 29: Hoành tài
Chương 30: Quái hán
Chương 31: Chí sĩ
Chương 32: Hào đổ
Chương 33: Ý ngoại trung đích ý ngoại
Chương 34: Nhạc phường yến khách
Chương 35: Nhĩ toán thập yêu đông tây
Chương 36: Trọng thưởng
Chương 37: Mộng Điệp
Chương 38: Sơ dạ
Chương 39: Dụ hoặc
Chương 40: Ngươi thua
Chương 41: Kế trong kế
Chương 42: Huynh đệ trọng tụ
Chương 43: Chích năng khán bất năng mạc
Chương 44: Thái Thú cũng nể mặt
Chương 45: Gây hấn
Chương 46: Cao thủ
Chương 47: Thân phận tiết lộ
Chương 48: Môn thần chi nhất
Chương 49: Vận may liên tục
Chương 50: Tuyệt giao