Nhã Tao (Lẳng Lơ Tao Nhã) - Tặc Đạo Tam Si

Nhã Tao (Lẳng Lơ Tao Nhã)

Truyện lẵng lơ tao nhã của tác giả Tặc Đạo Tam Si một tác phẩm lịch sử quân sựđang được dịch và ra mắt các bạn đọc Việt Nam hiện truyện được 1480 người bầu chọn, tổng điểm 9,8 (điểm số cực cao),
thường xuyên nằm trong top bảng xếp hạng hàng tháng của qidian.com.
Truyện lẵng lơ tao nhã xoay quanh nhân vật chính Trương Nguyên, xuyên qua đến năm Vạn Lịch thứ bốn mươi, một lòng muốn sống cuộc sống nhàn nhã phong lưu nhưng không ngờ lại cứu nước. (Vạn Lịch: niên hiệu của Vua Thần Tông thời Minh, Trung Quốc, 1573-1620). Đây là một câu chuyện tràn ngập mâu thuẫn thú vị.

Giang Nam cuối thời Minh phồn hoa, nhã có "Thái Căn đàm"; tục có "Kim Bình Mai"; nhà sư buôn bán, danh kỹ lễ phật. (Thái Căn Đàm: sách bàn về gốc rễ đạo đức; Kim Bình Mai: thời xưa bị liệt vào "dâm thư"). Viên Hồng Đạo phẩm trà trồng hoa; Lý Trác Ngô cất rượu tham thiền liên tục đốt sách. Đổng Kỳ Xương thi họa song tuyệt, nhưng cuối cùng lại là ác bá thân hào nông thôn. Trương Tông Tử tuổi trẻ con nhà quyền quý, lúc về già lại mộng quay về Tây Hồ. Người thanh cao gặp người phong nhã; người lẳng lơ gặp người lẳng lơ. Đó là sự mâu thuẫn thú vị trong truyện: Lẳng lơ Tao nhã.

Lời của dịch giả:

Truyện Lẳng Lơ Tao Nhã là một bộ truyện hay, truyện kể về tài thơ văn xuất thần của một chàng trai khôi ngô tuấn tú có tên gọi là Trương Nguyên. Chàng đã vượt thời gian quay về quá khứ vào thời điểm cuối đời Minh. Hòa hồn vào một cậu bé ngơ ngác vừa tròn 15 tuổi. Với tài học và kiến thức của thời hiện đại, chàng mang trong mình khối kiến thức sâu rộng cùng tấm lòng nhân nghĩa tốt bụng. Dường như ai đã gặp chàng đều phải nể phục tài năng cao thâm và phẩm chất cao thượng của chàng.

Những màn khoa cử học tài thi phận, vốn chỉ được đọc trong sách vở, xem trên phim ảnh, giờ đây đã tái hiện thực tiễn trên người Trương Nguyên, trải qua nhiều vòng thi tuyển gắt gao, nào là thi huyện, thi hương... đối chọi với hàng trăm hàng ngàn thí sinh, thế mà chàng vẫn không ngừng đỗ đạt, công danh tấn tới.

Và mặc dù trong khoa cử có nhiều trò gian lận, như là mua chuộc quan lại, phe phái bè cánh trong triều ỷ thế hiếp người, nhưng Trương Nguyên đã bản lĩnh vượt qua tất cả, chàng từng bước đạt đươc công danh vang dội, tiến thẳng đến đỉnh cao vinh quang, lại tiến thêm bước thay đổi cục diện éo le của thời phong kiến tối tăm, chàng bênh vực kẻ yếu, giúp đỡ người nghèo, chống lại cường quyền, giành lấy chính nghĩa...

Trương Nguyên sẽ thể hiện bản lĩnh của mình như thế nào, trước khoa cử với hàng trăm ngàn thí sinh? Tài đánh cờ mồm của chàng có thật như lời đồn? Thơ văn của chàng có thật sự xuất chúng hơn người? Chàng sẽ phải làm sao để đối đầu với bọn tham quan ô lại, phường hào ác bá? Giữa tình yêu và chính nghĩa chàng sẽ chọn lựa ra sao?
Để biết được truyện sẽ diễn biến như thế nào, xin mời các bạn đón đọc Lẳng Lơ Tao Nhã.

Danh Sách Chương Đọc Từ Đầu

Chương 1: nại hà thiên
Chương 2: câu cá
Chương 3: cờ bịt mắt
Chương 4: thỏ đình
Chương 5: danh môn xinh đẹp
Chương 6: Sự nông cạn trên trang sách
Chương 7: Ban ngày đọc sách cấm
Chương 8: Túc tuệ
Chương 9: Trồng cây và đường tắt
Chương 10: Một cây lê đè cây hải đường
Chương 11: Trúc Đình, đánh cờ mồm, ngắm mưa
Chương 12: Lão thần đồng cùng thời gian trôi đến bạc đầu
Chương 13: Thục đạo nan
Chương 14: Thỏ con, hãy đợi đấy
Chương 15: Đến Lâm viên dạo chơi
Chương 16: Con bướm vỗ cánh
Chương 17: Tâm không tà
Chương 18: Một loạt xem không hiểu
Chương 19: Nghe tai phải ra tai trái
Chương 20: An nội
Chương 21: Lính mới tò te
Chương 22: Canh ruộng màu mỡ không bằng đơn kiện gầy
Chương 23: Nha huyện Sơn Âm
Chương 24: Quyết không mềm lòng
Chương 25: Yên tỏa trì đường liễu
Chương 26: Hậu sinh khả uý
Chương 27: Suy nghĩ trong đêm
Chương 28: Chuyện ở khu học đường
Chương 29: Huấn sư
Chương 30: Thiếu nữ dây thừng
Chương 31: Lưu manh và đọa dân
Chương 32: Tướng mạo hung ác
Chương 33: Tiễn Tông Tử
Chương 34: Mắt kính
Chương 35: Kính Viễn Vọng
Chương 36: Bảo vật hào quang vạn trượng
Chương 37: Hậu đài chống lưng
Chương 38: tìm nàng tóc vàng
Chương 39: lực sĩ râu vàng
Chương 40: Mau sử dụng côn nhị khúc
Chương 41: Quyết không khoan nhượng
Chương 42: Vẻ đẹp của Thu Quỳ
Chương 43: Con rận trong chiếc áo choàng tráng lệ
Chương 44: Thiên thứ nhất của Bát cổ
Chương 45: Ta là tiếc nhân tài đó
Chương 46: Đọc thuộc ba trăm bài thơ Đường
Chương 47: Ăn nói mạnh miệng, bề trên kinh hãi
Chương 48: chó mèo không đi chung đường
Chương 49: chân nhân nhận chủ
Chương 50: làm theo ý mình