Nhã Tao (Lẳng Lơ Tao Nhã) - Tặc Đạo Tam Si

Nhã Tao (Lẳng Lơ Tao Nhã)

Truyện lẵng lơ tao nhã của tác giả Tặc Đạo Tam Si một tác phẩm lịch sử quân sựđang được dịch và ra mắt các bạn đọc Việt Nam hiện truyện được 1480 người bầu chọn, tổng điểm 9,8 (điểm số cực cao),
thường xuyên nằm trong top bảng xếp hạng hàng tháng của qidian.com.
Truyện lẵng lơ tao nhã xoay quanh nhân vật chính Trương Nguyên, xuyên qua đến năm Vạn Lịch thứ bốn mươi, một lòng muốn sống cuộc sống nhàn nhã phong lưu nhưng không ngờ lại cứu nước. (Vạn Lịch: niên hiệu của Vua Thần Tông thời Minh, Trung Quốc, 1573-1620). Đây là một câu chuyện tràn ngập mâu thuẫn thú vị.

Giang Nam cuối thời Minh phồn hoa, nhã có "Thái Căn đàm"; tục có "Kim Bình Mai"; nhà sư buôn bán, danh kỹ lễ phật. (Thái Căn Đàm: sách bàn về gốc rễ đạo đức; Kim Bình Mai: thời xưa bị liệt vào "dâm thư"). Viên Hồng Đạo phẩm trà trồng hoa; Lý Trác Ngô cất rượu tham thiền liên tục đốt sách. Đổng Kỳ Xương thi họa song tuyệt, nhưng cuối cùng lại là ác bá thân hào nông thôn. Trương Tông Tử tuổi trẻ con nhà quyền quý, lúc về già lại mộng quay về Tây Hồ. Người thanh cao gặp người phong nhã; người lẳng lơ gặp người lẳng lơ. Đó là sự mâu thuẫn thú vị trong truyện: Lẳng lơ Tao nhã.

Lời của dịch giả:

Truyện Lẳng Lơ Tao Nhã là một bộ truyện hay, truyện kể về tài thơ văn xuất thần của một chàng trai khôi ngô tuấn tú có tên gọi là Trương Nguyên. Chàng đã vượt thời gian quay về quá khứ vào thời điểm cuối đời Minh. Hòa hồn vào một cậu bé ngơ ngác vừa tròn 15 tuổi. Với tài học và kiến thức của thời hiện đại, chàng mang trong mình khối kiến thức sâu rộng cùng tấm lòng nhân nghĩa tốt bụng. Dường như ai đã gặp chàng đều phải nể phục tài năng cao thâm và phẩm chất cao thượng của chàng.

Những màn khoa cử học tài thi phận, vốn chỉ được đọc trong sách vở, xem trên phim ảnh, giờ đây đã tái hiện thực tiễn trên người Trương Nguyên, trải qua nhiều vòng thi tuyển gắt gao, nào là thi huyện, thi hương... đối chọi với hàng trăm hàng ngàn thí sinh, thế mà chàng vẫn không ngừng đỗ đạt, công danh tấn tới.

Và mặc dù trong khoa cử có nhiều trò gian lận, như là mua chuộc quan lại, phe phái bè cánh trong triều ỷ thế hiếp người, nhưng Trương Nguyên đã bản lĩnh vượt qua tất cả, chàng từng bước đạt đươc công danh vang dội, tiến thẳng đến đỉnh cao vinh quang, lại tiến thêm bước thay đổi cục diện éo le của thời phong kiến tối tăm, chàng bênh vực kẻ yếu, giúp đỡ người nghèo, chống lại cường quyền, giành lấy chính nghĩa...

Trương Nguyên sẽ thể hiện bản lĩnh của mình như thế nào, trước khoa cử với hàng trăm ngàn thí sinh? Tài đánh cờ mồm của chàng có thật như lời đồn? Thơ văn của chàng có thật sự xuất chúng hơn người? Chàng sẽ phải làm sao để đối đầu với bọn tham quan ô lại, phường hào ác bá? Giữa tình yêu và chính nghĩa chàng sẽ chọn lựa ra sao?
Để biết được truyện sẽ diễn biến như thế nào, xin mời các bạn đón đọc Lẳng Lơ Tao Nhã.

Danh Sách Chương Đọc Từ Đầu

Chương 201: Nhìn Tát Nhĩ Hử từ xa
Chương 202: Thẩm kính
Chương 203: Ánh đèn trên con thuyền đi trong đêm mưa
Chương 204: Hoàn khố tình hưng
Chương 205: Hịch văn đảo Đổng
Chương 206: Một miếng tươi ngon, ăn cả ngày
Chương 207: Hoa tàn liễu bại
Chương 208: Là thần, là quỷ hay là hồ ly?
Chương 209: Hung hăng dồn đến trước cửa
Chương 210: Thừa thắng đuổi giặc tàn
Chương 211: Không thể mua danh học bá vương
Chương 212: Ta có diệu kế giá ngàn vàng
Chương 213: Thần tài Phạm Lãi là thầy ta
Chương 214: Thuật phòng the của ẩn sĩ tà tăng
Chương 215: Bao cỏ
Chương 216: Điên cuồng
Chương 217: Hạc trong mây
Chương 218: Ban ngày nghe tiếng đánh cờ vây
Chương 219: “Sấu mã” Dương Châu
Chương 220: Vừa là thầy, vừa là bạn, vừa là tình nhân
Chương 221: Ác thân mãnh vu hổ
Chương 222: Ngô Long ác thủ
Chương 223: Gậy ông đập lưng ông
Chương 224: Gánh tội thay
Chương 225: Bỏ quân
Chương 226: Phẫn nộ
Chương 227: Ngàn người chỉ trích
Chương 228: Chìm thuyền
Chương 229: Nên suy nghĩ đến khả năng thất bại trước
Chương 230: Lửa thiêu Đổng hoạn
Chương 231: Lửa thiêu Đổng họan (2)
Chương 232: Vi báo thi nhân xuân thụy túc
Chương 233: Họa quạt xếp
Chương 234: Tranh giành chức thủ lĩnh Hàn xã
Chương 235: Quen đã lâu mà như mới gặp, Mới gặp nhau mà tựa thân tình
Chương 236: Không bất chính không giàu
Chương 237: Bình hoa.
Chương 238: Trong triều không ai không kinh doanh.
Chương 239: Nữ lang cười như Vương Sư Muội.
Chương 240: Nơi đó có ta
Chương 241: Gặp bạn cũ.
Chương 242: Sen Tịnh đế.
Chương 243: Vẻ đẹp của ánh bình minh.
Chương 244: Khó cầu một đêm vui
Chương 245: Tử bất ngữ .
Chương 246: Đòn thị uy
Chương 247: Trăng lưỡi liềm.
Chương 248: Đùa ác.
Chương 249: Hoa sau cơn mưa
Chương 250: Quan cao tức là tiên.