Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân - Nam Hi Bắc Khánh

Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân

Một cao thủ Thiên môn (ý chỉ những người chuyên lừa đảo, ăn cắp ăn trộm) thời hiện đại vì một tia chớp mà bất đắc dĩ xuyên về thời Đại Đường năm Vĩnh Huy thứ tư, nhập vào cơ thể của một đệ tử nhà nông. Vừa mở mắt, hắn liền nhận thấy mình đã gặp phải tai họa trời ban: Một cục nợ và một cô vợ tươi như hoa.

Soái Hi:
- Có một cục nợ, nhưng lại có một cô vợ xinh đẹp, ta thấy cũng rất đáng nha.
Hàn Nghệ:
- Shit! Lão tử theo chủ nghĩa độc thân, ngươi cố ý khiến ta lâm vào tình trạng khó xử phải không?

***

Hàn Nghệ:
- Tiểu Vũ đồng hài! Chiếc váy này của ta có một tính năng rất độc đáo, đó chính là bất cứ ai có ý đồ xấu xa đều không thể thấy nó.
Tiểu Vũ đồng hài:
- Quá tuyệt rồi, bây giờ lòng người rối ren đen tối, mau giúp ta mặc nó vào.
- Vậy ngươi hãy cởi hết y phục đã. Chà chà --- Mọi người nói xem, chiếc váy của Tiểu Vũ đồng hài thật đẹp phải không?
Chúng nữ tỳ cùng đồng thanh:
- Đẹp.
- Vương hoàng hậu giá lâm.
- Ớ? Tiểu Vũ đồng hài, quần áo của ngươi đâu hết rồi! Thật không còn thể thống gì nữa!
- Chiếc váy này quả nhiên hiệu nghiệm, ta vốn đã nghi ngờ Vương hoàng hậu có tâm địa xấu xa mà.
- Hàn Nghệ, ta phải tới đại điện dạo một vòng, xem xem có bao nhiêu đại thần có ý nghĩ muốn hại ta.
- Tới đại điện? Hắc hắc, chờ một chút, chờ một chút.
…………

Chú thích: Truyện này bên bị dịch thành Hiệp Đạo Xuyên Đường Triều.

Danh Sách Chương Đọc Từ Đầu

Chương 101: Kỳ văn
Chương 102: Trùng hợp? Âm mưu?
Chương 103: Nguy hiểm tiến đến
Chương 104: Nguy ngập nguy cơ
Chương 105: Đúng cùng sai
Chương 106: Kế trừ nội tặc
Chương 107: Âm binh
Chương 108: Không thành kế (thượng)
Chương 109: Không thành kế (trung)
Chương 110: Không thành kế (hạ)
Chương 111: Mau xem! Sao băng!
Chương 112: Trời cũng giúp ta
Chương 113: Tôn bảo đại tiên
Chương 114: Thật sâu mà bị bán
Chương 115: Bị lừa cũng là 1 loại hạnh phúc
Chương 116: Trang bệnh phá dao
Chương 117: Chịu mời
Chương 118: Hàn Nghệ nhường chỗ ngồi
Chương 119: Chính trị liên hôn
Chương 120: Nguy hiểm nữ nhân
Chương 121: Kinh biến
Chương 122: Lửa đốt Dương phủ
Chương 123: Thù sâu như biển
Chương 124: Ta làm mồi dụ
Chương 125: Cộng đồng tiến thối
Chương 125: Quỷ a!
Chương 126: Bắt giết nữ đế
Chương 127: Trong nước kinh tình (thượng)
Chương 128: Trong nước kinh tình (hạ)
Chương 129: Sau khi chết quãng đời còn lại
Chương 130: Lòng trắc ẩn
Chương 131: Bàn chuyện cưới hỏi
Chương 132: Ban công đêm lời nói
Chương 133: Phiền toái tới cửa
Chương 134: Sấm đại họa
Chương 135: Chỉ liên quan đến tôn nghiêm
Chương 136: Cứu tinh đến
Chương 137: Trừng phạt
Chương 138: Đi Trường An?
Chương 139: Đem cá cho người
Chương 140: Quỳ Hoa Bảo Điển
Chương 141: Ly biệt (thượng)
Chương 142: Ly biệt (hạ)
Chương 143: Chúng ta là bằng hữu
Chương 144: Một mặt khuynh thành
Chương 145: Hoan nghênh đi vào Trường An
Chương 146: Dương gia gia chủ
Chương 147: Tướng môn khuyển tử
Chương 148: Vay tiền
Chương 149: Xem cờ hiên