Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân) - Nam Hi Bắc Khánh

Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân)

Thanh Niên Nhàn Rỗi Ở Đường Triều (tên gốc Đường Triều Tiểu Nhàn Nhân) là câu chuyện kể về một cao thủ Thiên Môn (trộm, lừa đảo) từ hậu thế xuyên đến triều đại nhà Đường, năm Vĩnh Huy thứ tư (năm 653), vào trong cơ thể con trai một người nông dân. Khi hắn vừa mở mắt ra, chỉ thấy họa trên trời giáng xuống, một cục nợ dưới mông không nói, lại có thêm một thê tử xinh đẹp như hoa.

Chưa hết, sau khi tỉnh dậy thì hắn dần phát hiện thân thể mới chỉ là một nông phu yếu nhược, bà vợ mới qua cửa tuy đẹp nhưng lại là cọp cái chính hiệu, lão cha thì vừa mới chết chưa kịp chôn. Nếu chuyện chỉ có vậy thì không đến mức thảm… cái thảm nhất của hắn chính là sau khi tỉnh dậy vì sét đánh thì bị chủ nợ tới đòi, mà món nợ lại là do lão cha vay để cưới cô vợ "Hữu danh vô thực" kia cho hắn. Vợ thì ko "ăn" được, nợ thì đòi tới đít, thế là hắn phải vừa dọa chém, dọa tự tử, vừa dùng ba tấc lưỡi để hoãn ngày trả nợ. Đó là toàn cảnh xuyên không của Hàn Nghệ.

Như thế vẫn chưa đủ thảm. Hắn là một Hiệp Đạo ở thế kỷ 21, có vốn liếng sống qua hai kiếp. Hắn sẽ không đầu hàng số phận, chỉ tới khi bị bà vợ hữu danh vô thực, đẹp như tiên nữ dần mỗi ngày vài lượt thì mới biết thế nào là tuyệt vọng. Nàng nấu cho hắn ăn món ăn "tẩy ruột" cực phẩm. Nàng may đồ thì áo cũng thành váy, giặt đồ thì y phục lủng vài lỗ, ý kiến ý cò thì... bị bạo hành gia đình, đến mức có nhà mà không dám về...

Thật lòng mà nói nam chính không phải là anh hùng đỉnh thiên lập địa, nếu bạn muốn xem một câu chuyện về anh hùng chân chính thì mời sang truyện khác. Hàn Nghệ chỉ là một thanh niên bình thường vô tình rơi vào thời cổ đại, chỉ lập chí duy nhất là nhàn rỗi mà sống. Nhưng nhàn rỗi sinh nông nỗi, đôi khi không phải cứ muốn là được, kim cương không mài cũng lấp lánh, hữu xạ tự nhiên hương. Sau khi vô vàn phiền phức tìm đến, thì Hàn Nghệ dần nhận ra không phải cứ muốn nhàn rỗi là được.

Gia đình đã cho hắn biết, có những thứ mà người đàn ông phải gánh vác. Nếu không muốn gia đình mình chịu nhục, không muốn bị người ta chèn ép giữa thời đại này, thì hắn phải phấn đấu, phấn đấu để bảo vệ người phụ nữ của mình, mái nhà của mình, và những người phụ thuộc mình.

Chúng ta cùng xem tên lừa đảo Hàn Nghệ sẽ dùng kinh nghiệm và kỹ năng của mình ra sao để khuấy đảo lịch sử Đường Triều nhé!

----------------------------------------
Thông tin nhận Donate:
Số tài khoản Vietcombank: 0071001171035 (Nguyễn Đức Trung)
Số MoMo: 0385035032
Sự ủng hộ của các bạn sẽ cổ vũ mình rất nhiều, xin cám ơn.

Danh Sách Chương Đọc Từ Đầu

Chương 101: Chuyện lạ
Chương 102: Trùng hợp? Âm mưu?
Chương 103: Nguy hiểm đến
Chương 104: Tràn đầy nguy cơ
Chương 105: Đúng hay sai
Chương 106: Kế trừ nội tặc
Chương 107: Âm binh
Chương 108: Không thành kế (Thượng)
Chương 109: Không thành kế (Trung)
Chương 110: Không thành kế (Hạ)
Chương 111: Mau nhìn! Sao băng kìa!
Chương 112: Trời cũng giúp ta
Chương 113: Tôn Bảo Đại Tiên
Chương 114: Bị bán thật sâu
Chương 115: Bị lừa cũng là một loại hạnh phúc
Chương 116: Giả bệnh phá lời đồn
Chương 117: Được mời
Chương 118: Hàn Nghệ nhường chỗ ngồi
Chương 119: Thông gia chính trị
Chương 120: Nữ nhân nguy hiểm
Chương 121: Kinh biến
Chương 122: Hỏa thiêu Dương phủ
Chương 123: Thù sâu như biển
Chương 124: Ta làm mồi dụ
Chương 125: Cùng tiến cùng lui
Chương 126: Bắt giết nữ đế
Chương 127: Kinh tình dưới nước (Thượng)
Chương 128: Kinh tình dưới nước (Hạ)
Chương 129: Đường sống trong chỗ chết
Chương 130: Lòng trắc ẩn
Chương 131: Đàm hôn luận gả
Chương 132: Nói chuyện đêm khuya tại ban công
Chương 133: Phiền toái tới cửa
Chương 134: Chọc ra đại họa
Chương 135: Chỉ vì tôn nghiêm
Chương 136: Cứu tinh đến
Chương 137: Trừng phạt
Chương 138: Đi Trường An?
Chương 139: Đem cá cho người
Chương 140: Quỳ Hoa Bảo Điển
Chương 141: Ly biệt (Thượng)
Chương 142: Ly biệt (Hạ)
Chương 143: Chúng ta là bằng hữu
Chương 144: Một mặt khuynh thành
Chương 145: Hoan nghênh tới Trường An
Chương 146: Gia chủ Dương gia
Chương 147: Khuyển tử tướng môn
Chương 148: Vay tiền
Chương 149: Quan Kỳ Hiên
Chương 150: Vương Huyền Đạo