Chương 1: Đệ nhất gian thương cũng là phú hào đệ nhất
Chương 2: Ta đi mua vài hòn đảo
Chương 3: Không nên đắc tội tiểu nhân
Chương 4: Càng không nên đắc tội nữ nhân
Chương 5: Giỏi nhất là gạt người
Chương 6: Hữu thù tất báo
Chương 7: Một khúc đàn thâu tâm
Chương 8: Cuộc sống vẫn thật khó khăn
Chương 9: Hồng nhan và họa thủy
Chương 10: Sự cố chấp của kẻ tham lam
Chương 11: Có người sống sao gọi là đảo hoang!
Chương 12: Nàng là ... tiểu thiếp!
Chương 13: Tạm biệt đảo cá voi
Chương 14: Đi đâu mà vội mà vàng?
Chương 15: mà vấp phải đá, mà quàng phải dây
Chương 16: Được rồi lại mất
Chương 17: Lại một khúc đàn thâu tâm
Chương 18: Khả năng của một thư sinh
Chương 19: Không bao giờ rời xa
Chương 20: Tiểu nhân đắc ý
Chương 21: Tân quan nhậm chức
Chương 22: Thiếu tiền thật khó lắm thay
Chương 23: Ta cho rằng nhiều tiền vẩn tốt hơn là ít
Chương 24: Phượng cầu hoàng
Chương 25: Dạ Yến
Chương 26: Diễn tiến bất ngờ!
Chương 27: Bản lĩnh của nam nhân
Chương 28: Tội phạm đào vong
Chương 29: Không được nói ta 'không được'!
Chương 30: Ngươi là Khinh Trần?
Chương 31: Ta đệ nhị, không ai dám nhận đệ nhất
Chương 32: Chợt nhớ chuyện xưa ... chỉ muốn quên
Chương 33: Ăn mày cũng phải có học thức
Chương 34: Đại chiến tam anh
Chương 35: Dạ vâng, thưa chủ nhân!
Chương 36: Cuộc thi sắc đẹp vô tiền khoáng hậu
Chương 37: Tiêu chuẩn mỹ nữ
Chương 38: Suốt đời không dám đắc tội nữ nhân
Chương 39: Chẳng hay tướng quân muốn gì?
Chương 40: Quá anh tuấn sẽ khó làm việc
Chương 41: Đầu tiên phải quà cáp, thứ hai nhận họ hàng
Chương 42: Nhất thân, nhì thế
Chương 43: Lụy vì ải mỹ nhân
Chương 44: Có những chuyện không cần nói ra, trong lòng tự biết rõ là được
Chương 45: Những câu hỏi chưa lời giải đáp
Chương 46: Cừu nhân nhận mặt
Chương 47: Trên giang hồ lắm điều kỳ quái
Chương 48: Cục nợ nhỏ
Chương 49: Lần đầu lưu lạc
Chương 50: Tương tư khúc