Chương 1: Trong cung tiếng động rền vang.
Chương 2: Hoa phục đổi thay, thượng cung đã khác
Chương 3: Ngọc dung cô quạnh lệ tràn mi.
Chương 4: Mặc quần gấm lụa, thêu tơ vàng.
Chương 5: Aó gấm khiến vạn vật thất sắc
Chương 6: Đêm xuân đầy phòng, âm thầm thêu váy lụa.
Chương 7: Nghi ngờ tan giấc mộng xuân, mây đen ẩn chiếu trên lan hiên
Chương 8: Sóng gió vẫn gào thét trong âm thầm.
Chương 9: Ngoài cửa sổ vầng trăng sáng dần dần nghiêng về hướng tây
Chương 10: Người khiến đế vương ghét bỏ.
Chương 11: Cung thương tâm, đường đi còn dài.
Chương 12: Lòng vua khó dò khinh nhờn mắt phật.
Chương 13: Dùng mật thư nắm trong tay làm mồi nhử.
Chương 15: Sai lầm làm thay đổi kế hoạch.
Chương 16: Khéo léo biện giải lại chọc giận
Chương 17: Đạp ca mà múa rồi thất vọng
Chương 18: Lục vân thấp ánh, bạc nửa tóc mai.
Chương 19: Đã giẫm lên băng mỏng, sẽ để lại dấu chân
Chương 20: Vuốt đôi mày ngài khẽ chau
Chương 21: Dù cho mưu kế đa dạng ra sao, vẫn không thoát nổi tay người.
Chương 22: Gió lạnh thổi băng tan, hàn ý thấm lòng người.
Chương 23: Một chút lòng tốt lưu lại nhân gian, lại không biết lưới đã giương sẵn.
Chương 24: Trong cung tiếng động rền vang, gió lạnh mưa sa kéo tới.
Chương 25: Gió đông không thổi gió tây thổi, ngầm hạ mưu kế
Chương 26: Con cờ đã mang lên bàn, ai có khả năng dùng ta.
Chương 27: Tuy vào nhà giam, mộc ân vẫn như trước
Chương 28: Tuyết phủ mặt đất, thong thả bày bố.
Chương 29: Lao ngục lạnh lẽo, thân nhân lại mang đến sự ấm áp.
Chương 30: Giãy dụa quẫy đạp, cuối cùng cũng có thể trốn.
Chương 31: Vị trí nhất phẩm, lại như hoa trong gương
Chương 32: Tiền đồ khó dò, ngầm hạ tay trong.
Chương 33: Vì đoạt thượng cung, lại lập mưu kế.
Chương 34: Người chờ sắp đặt, từng bước lập mưu.
Chương 35: Cánh diều bay múa trên bầu trời xanh, khước từ tình tỷ muội.
Chương 36: Son phấn nhuận hai má, khiến mọi người ước ao.
Chương 37: Tỷ muội sẽ thành kẻ địch, trái tim lại giá băng
Chương 38: Ngầm giải nỗi khổ tâm, con đường cuối cùng biết về phương nào.
Chương 39: Gặp từ mẫu trong cung, dụ người sập bẫy.
Chương 40: Thế gia lâm vào bước đường cung, kết thúc khúc ca phù phiếm.
Chương 41: Hỗ trợ nhau đến cùng không nhân nhượng, tay nắm tay phá vây mà ra
Chương 42: Tuy thắng lợi ngay trước mắt, lại chưa trừ cỏ tận gốc.
Chương 43: Độc kế rốt cuộc cũng thành công, hai tay không thể xoay chuyển đất trời.
Chương 44: Nếu muốn yên ổn thiên hạ, phải tiến hành lễ tế.
Chương 45: Hí khúc Liên Hoa Lạc (1)đã kết thúc, cá chết thì lưới rách.
Chương 46: Cay đắng như ngậm hạt sen, bỗng dưng được chút ngọt ngào.
Chương 47: Hạ Hầu Thần
Chương 48: Khang Đại Vi