Chương 1: Bề ngoài tô vàng nạm ngọc, bên trong mục nát thối rữa.
Chương 2: Nhưng mà đối với Chu Thương Thương mà nói, năm 15 tuổi ấy, là một màn hài kịch thảm đạm.
Chương 3: Chín nông một sâu, trái ba phải ba.
Chương 4: Cái lời nói dối thiện ý này, Chu Thương Thương nghe qua, là lời nói ấm áp nhất.
Chương 5: “Tao với Thương Thương đã sớm quen biết.”
Chương 6: Một đôi như vậy, tất cả mọi người cho rằng Tô Dần Chính so với Chu Thương Thương thành thật hơn rất nhiều.
Chương 7: “Thương Thương, làm vợ của anh đi.”
Chương 8: Tô Dần Chính, để cho vợ mày cũng theo tao ngủ thế nào? Giống như mày ngủ với Trần Uyển Di vậy.
Chương 9: “Áo ngực của em bị bung…”
Chương 10: Bạn bè đi bên nhau cả đời, những ngày tháng ấy không còn nữa.
Chương 11: “Vợ của tôi còn chưa từng hỏi nhiều như cô vậy, cô có đúng là quản nhiều quá rồi không?”
Chương 12: “Tôi là vợ của Tô Dần Chính, xin hỏi có việc gì sao?”
Chương 13: Nhìn xem, khi đó quan tâm đúng là đơn giản biết bao.
Chương 14: Nhưng mà A Tranh 15 tuổi đã có bạn gái, thấy cũng chẳng có gì kỳ lạ.
Chương 15: Trần Uyển Di vui vẻ hôn hôn mặt Tô Dần Chính, hạnh phúc đến mức hận bản thân không thể mỗi ngày đều bị tăng tuyến sữa.
Chương 16: Cô luôn thích chưng diện lại sĩ diện, cho dù là một người bị ruồng bỏ, cũng muốn bảo trì tư thái vân đạm phong thanh.
Chương 17: Chương 17
Chương 18: “Tống Thiến, đừng làm cho tôi hối hận vì từng ở chung với cô.”
Chương 19: Thư ký cùng giám đốc, nếu như hai người không chơi ra một chút gút mắt bất chính thì thật là có lỗi với cái tầng quan hệ này.
Chương 20: Chương 20
Chương 21: Dần Chính, chúng ta ly hôn đi.”
Chương 22: Chương 22
Chương 23: Chương 23
Chương 24: Chương 24
Chương 25: Chương 25
Chương 26: Đều là chí tôn siêu mỏng gây họa.
Chương 27: Chương 27
Chương 28: “Thập Nhất, có thể mời tao vào cửa uống chén trà không?”
Chương 29: Kissing Championship.
Chương 30: Chương 30
Chương 31: Chương 31
Chương 32: “Dần Chính, tôi đem con của anh đền cho anh, một mạng đổi một mạng.”
Chương 33: Chương 33
Chương 34: Chương 34
Chương 35: Cô kỳ thực không phải sợ cô đơn, mà là sợ cô độc không nơi nương tựa.
Chương 36: “Chu Thương Thương, em lại khi dễ người thành thật rồi.”
Chương 37: Hiện thế báo.
Chương 38: Chương 38
Chương 39: Chương 39
Chương 40: Chương 40
Chương 41: “Trên điều tra nói nhân viên công vụ và giáo viên là tổ hợp vợ chồng tốt nhất.”
Chương 42: “Hàn Tranh, anh cút cho em!”
Chương 43: Chương 43
Chương 44: “Cô cần gì phải lừa mình dối người tự rước lấy nhục chi?”
Chương 45: Chương 45
Chương 46: Chương 46
Chương 47: “Hàn Tranh, anh là đồ khốn kiếp!”
Chương 48: Chuyện tình cảm, tư sự thể đại a.
Chương 49: Chương 49
Chương 50: Chương 50