Chương 1: Ngươi muốn làm Hoàng quý phi hay là Thái tử phi?
Chương 2: Sơn hữu mộc hề mộc hữu chi, tâm duyệt quân hề quân bất tri*
Chương 2: Hương - họa
Chương 3: Đáng tiếc ta không phải gả cho nàng
Chương 4: Mục tiêu của Vũ Ca là thiết lập mối quan hệ hữu hảo với “mẹ chồng” Minh Khê
Chương 5: Bộ dáng nếu thanh thuần như vậy, làm sao có thể câu dẫn nàng!?
Chương 6: Nhẹ nhàng tiếp xúc
Chương 7: Tâm tình mơ hồ thay đổi
Chương 8: Thái tử phi “ăn đậu hũ” yêu thích không rời
Chương 9: Cùng nhau dùng cơm
Chương 10: Xa tận chân trời, gần ngay trước mắt
Chương 11: Thái tử phi nổi giận
Chương 12: Nàng chỉ là một hài tử mà thôi
Chương 13: Ngươi đã bao giờ vì mình mà truy cầu hạnh phúc chưa?
Chương 14: Cầm tiêu hợp tấu, băng sơn có điểm hòa tan
Chương 15: Không biết nữ nhân tương lai của mình cũng rất trọng yếu sao!?
Chương 16: Thái tử phi vừa lo vừa ức
Chương 17: Chân tình ai hiểu
Chương 18: Ta chỉ cần một mình Vũ Ca thôi
Chương 19: Mẫu hậu chẳng hiểu tí phong tình nào cả
Chương 21: Con nàng cũng đã sinh, mẹ chồng nàng cũng đã làm
Chương 22: CHƯƠNG 22
Chương 23: CHƯƠNG 23
Chương 24: Nữ nhân ngoan độc
Chương 25: Nếu phải chọn giữa trượng phu và nhi tử, người sẽ chọn ai!?
Chương 26: Xuân dược
Chương 27: Gian phu của Đổng Vân Nhu
Chương 28: Chết đi sống lại
Chương 29: Hoang mang
Chương 30: Một cái tát - Một nụ hôn
Chương 31: Tiểu ác bá Dung Vũ Ca
Chương 32: Là trầm mê sao?
Chương 33: Tuyết rơi đầu mùa
Chương 34: Có tình hay vô tình
Chương 35: Vân nhu - tiểu hoa
Chương 36: Rung động. Rối loạn. Còn có thể bình thản được nữa hay không?
Chương 37: Vệ Minh Khê, nếu ngươi cảm động thì ôm ta một chút được không?
Chương 38: Ác mộng - Trốn chạy?
Chương 39: Vệ Minh Khê, bộ nàng muốn trốn là trốn được sao!?
Chương 40: Ta muốn mẫu hậu yêu ta
Chương 41: Kế hoạch của Dung Vũ Ca
Chương 42: Vệ Chỉ. Vệ công tử à!
Chương 43: Dĩ nhiên ai cũng sẽ động tâm, đâu chỉ có mình
Chương 44: Dung Vũ Ca đấu Giang Ngưng Nguyệt - Nữ nhân tranh phong
Chương 45: Lửa ghen hừng hực đốt
Chương 46: Chương 46
Chương 47: CHƯƠNG 47
Chương 48: Tâm sự của Tiểu Vũ Ca
Chương 49: Hoàng thiên không phụ khổ nhân tâm*
Chương 50: Vệ Minh Khê thừa nhận lòng mình