Việt Tộc Khai Giới Tiên Quân - Thôn Phu Dã Lộc

Việt Tộc Khai Giới Tiên Quân

Nam Việt Tiên Hiệp Ký- Hồi 1: Khai Giới Tiên Quân
-Sản Phẩm đầu tay, Lão phu sẽ cố gắng đưa các vị đạo hữu đến thế giới tu tiên không tẻ nhạt, không nhàm chán, đầy đủ logic về hệ thống tiên hiệp hiện đại!
-sơ lược vị diện song song( Lối viết tự hào dân tộc Việt,chỉnh sửa vài đoạn lịch sử nên tạo vị diện huyền huyễn tránh tranh cãi)
-Huệ lão trợn mắt phồng mang mắng:
Ngươi thì biết cái gì! Việt tộc từ ngàn xưa viễn siêu các tộc khác, đại diện cao nhất cho Mộc,Thủy thuần khiết nhất...
-Ta bình sinh chỉ tôn kính hai vị, một là Chú Cuội...hừm...đừng sặc nước...ta giải nghĩa cho ngươi hiểu,danh đầu có nghĩa Chú Giới Tiên Quân,hiệu thứ hai nghĩa Cuội Nguồn Tiên Quân,ghép lại dễ xưng danh hiệu : Chú Cuội...
-...Huệ Lão hai mắt lim dim, khẽ nhìn về xa xăm, thở dài:
Từ xưa đến nay muốn tu tập thì điều kiện tiên quyết nhất... là Tiên Khí.
Không khí mà ngươi đang hấp thụ mỗi ngày trộn lẫn ba loại: Tiên Khí, Linh Khí vàPhàm Khí.thuở sở khai vạn vật sinh sôi,tiên khí dồi dào,đủ cho chúng sinh hấp thu tiến hóa,phát triển.Ngươi hiểu mà Trầm,vạn vật hấp thu và nhả ra Phàm Khí,Tiên Khí dần cạn kiệt...
-...Huệ Lão trương bộ mặt hèn mọn ra,hơi khẽ khiêu khích:
Trầm, tiểu tử ngươi mua quyển tạp chí Playboy kia ta sẽ cung cấp cho ngươi một bí mật động trời...hí hí
-Huệ Lão vênh mặt đầy kiêu ngạo:
Bổn gia duyệt qua trăm ngàn mỹ nữ, từng cua đổ Cố Luân Hòa Hiếu công chúa,giành lại mảnh đất Nam Việt Quảng Tây. Thiên hạ ai dám tranh phong?...
-Hắn bị chắn giữa vạn quân,đôi mắt vô thần,khắp người đậm mùi máu,trên lưng buộc chặt hồng nhan, đôi môi nứt nẻ thì thầm: tại sao, tại sao, tại sao....
Trong đầu hắn luôn vang vọng: Huệ, ta thích chàng ba hoa, thích chàng đưa ta trốn cung du ngoạn, thích cả lời thề chàng nói: "dù Biển Đông có cạn,Tây Sơn Đỉnh có mòn, thì lòng ta vẫn vậy,thương nàng ngàn năm"; ta chỉ ước có thể cùng chàng đứng trên Tây Sơn Đỉnh, hay ra biển du ngoạn Biển Đông...chỉ tiếc ta không có cơ hội này...
"Ta sẽ đưa nàng đi ngắm Tây Sơn Đỉnh"
Tiếng gầm từ xa đưa hắn tỉnh:"Phản tặc to gan! bỏ di thể Công Chúa xuống..."
Huệ đưa mắt nhìn vạn quân, lạnh lẽo truyền ma âm vọng khắp quan khẩu: cản ta.... chếtttttttttttttt!

Danh Sách Chương Đọc Từ Đầu

Chương 1: không có thuốc trị sao
Chương 2: ta sẽ là Tiêu Viêm
Chương 3: Ta không có thói quen ngước nhìn kẻ khác
Chương 4: Ta không cam tâm
Chương 5: Dẫn nhau đi trốn
Chương 6: Tôi lại bệnh tiếp đây
Chương 7: Trầm Trầm của em, em yêu anh
Chương 8: Luyện khí kỳ là dị năng giả
Chương 9: Vĩnh hằng song hệ, lĩnh vực của Thần
Chương 10: Ánh mắt duyệt ngàn mỹ nữ
Chương 11: Quang Trung Nguyễn Huệ..chính là Trẫm
Chương 12: Tự ngược cuồng,bạo hành thân thể
Chương 13: Con dân Việt tộc được cái gì
Chương 14: Chúng ta là bạn hữu nha
Chương 15: Là Thời Không quyền Năng
Chương 16: Họ nghĩ mình là “đấng”
Chương 17: Songoku..ngài có mệt không
Chương 18: Cháu trộm nó nên cháu không cần trả tiền
Chương 19: Nàng chết rồi thì còn ai yêu ta
Chương 20: Hỏi thế gian, tình là gì
Chương 21: Đừng dấy binh đao loạn lạc
Chương 22: Nghề nhà báo, phóng viên khá hợp
Chương 23: Vị lão đại này, anh có thể trình bày tạp kĩ
Chương 24: ”Thiên lý nhãn” và “Thần Phong Nhĩ”
Chương 25: Tai to mặt lớn
Chương 26: Không phải là em cần cơ hội sao
Chương 27: Ngón tay cái tán thưởng cho sự ngốc nghếch
Chương 28: Thật muốn sặc
Chương 29: Tôi là một công dân tốt
Chương 30: Đàm Gia Thất Nguyệt