Dương Gian Phán Quan - ๖ۣۜQuái✰๖ۣۜLão✰๖ۣۜCa

Dương Gian Phán Quan

Dương gian phán quan - Đang tiến hành - Quái Lão CaGiới thiệu truyện dị giới thú vị này:Cao Cường cũng mới xin vào làm việc tại quán Coffe Ánh Trăng này được hơn 2 tháng mà thôi. Tuy tiền lương mỗi tháng chẳng đáng là bao nhưng được cái ông chủ là một người rất dễ nói chuyện.Cụ thể theo nội quy của trường mà Cao Cường đang theo học thì sinh viên năm nhất như hắn bắt buộc phải vào ở ký túc xá. Giờ giấc ra vào bị quản chế có phần hơi nghiêm ngặt. Không những thế còn có vấn đề cộng trừ điểm hạnh kiểm này nọ, thành ra ngay cả những sinh viên thuộc diện con nhà khá giả, trong túi đầy tiền cũng không ngủ lại bên ngoài bao giờ.Tất nhiên những trường hợp thuộc diện con ông cháu cha gì đó thì không tính. Cái đám này đến học hay không học còn chẳng cần bận tâm, huống chi đòi ép chúng vào ký túc xá nhỏ hẹp ở lại?Nếu như Cao Cường cũng làm việc theo ca giống như những nhân viên thông thường trong quán, thì chắc chắn hắn sẽ không kịp về ký túc xá trước giờ giới nghiêm được.May mắn thay được ông chủ châm chước tạo điều kiện cho vào làm việc tại đây theo ca giờ hơi lệch so với những nhân viên khác. Cao Cường nhờ đó có chút thu nhập trang trải sinh hoạt phí.Ra khỏi quán còn chưa đi được mấy bước chân, một người thanh niên trên đầu đội mũ lụp xụp chặn đứng Cao Cường lại, đối phương ngón tay kẹp điếu thuốc đưa lên miệng và nói:“Huynh đệ, có lửa cho ta xin miếng?”Ở cái Tân Long thành phố này thì tệ nạn cướp giật xảy ra như cơm bữa. Với cái dáng vẻ đội mũ lụp xụp che gần hết khuôn mặt thế kia nhìn trông khả nghi vô cùng.Mặc dù sinh viên nghèo nên chẳng có gì quý giá để mà bị cướp, xong Cao Cường vẫn là đề cao cảnh giác một chút thì hơn, hắn hơi lùi về sau vài bước rồi mỉm cười trả lời:“Xin lỗi, ta không hút thuốc nên không có lửa, ngươi vào quán hỏi xem sao”Vừa nói dứt lời Cao Cường vậy mà thấy đối phương nhếch mép cười. Một cảm giác cực độ nguy hiểm từ đâu ùa tới, khiến nhịp tim trong lồng ngực bỗng chốc gia tăng nhanh chóng.Đúng lúc này một cánh tay từ phía sau vòng qua kẹp chặt lấy cổ của Cao Cường. Chưa dừng lại ở đó, gã xin lửa từ sau hông rút ra một con dao nhỏ rồi nhắm thẳng phần bụng Cao Cường liên tục đâm tới.“Phập.. Phập.. Phập..”

Danh Sách Chương Đọc Từ Đầu

Chương 201: Bật Ngón Tay Cái
Chương 202: Tiêu Diễm Phượng Dở Quẻ
Chương 203: Hay Là Ta Cho Ngươi
Chương 204: Chỉ Được Cái To Mồm
Chương 205: Bởi Vì Ta Là Nam Nhân
Chương 206: Rốt Cuộc Ai Mới Là Tà Tu
Chương 207: Lão Quỷ Ngươi Đã Chơi Đùa Xong Chưa
Chương 208: Như Thể Thách Thức
Chương 209: Khả Năng Là Âm Ổ
Chương 210: Mười Phần Bố Đời
Chương 211: Đội Trưởng Cho Xin Miếng Lửa
Chương 212: Ý Định Tiêu Hao Chiến
Chương 213: Hoả Diễm Phượng Hoàng
Chương 214: Không Còn Tư Cách Để Tiếp Tục Sống
Chương 215: Lại Còn Muốn Kết Giao
Chương 216: Vai Diễn Dành Riêng Cho Thứ Khốn Kiếp
Chương 217: Cao Cường Mặt Xám Như Tro
Chương 218: Láu Cá Quỷ Quyệt
Chương 219: Cái Này Liền Hên Xui
Chương 220: Cấm Tiệt Không Được Phun Máu
Chương 221: Yêu Râu Xanh
Chương 222: Quỷ Hồn Cũng Khóc
Chương 223: Sư Phụ Cười Trông Rất Quỷ
Chương 224: Rừng Cấm
Chương 225: Lợi Ích Sau Khi Ăn Hành
Chương 226: Không Chừa Cho Ai Chút Cơ Hội
Chương 227: Cướp Địa Bàn
Chương 228: Thiếu Chút Mồ Yên Mả Đẹp
Chương 229: Thiếu Sót Và Thiếu Hụt
Chương 230: Chạy Đi Thăm Dò Một Chuyến
Chương 231: Thử Chơi Trò Ngư Ông Đắc Lợi
Chương 232: Giữ Khoảng Cách Đi Vậy
Chương 233: Bảo Lâm Thành Viên
Chương 234: Phong Cách Sư Tử Hà Đông
Chương 235: Trịnh Kiệt Rủ Rê
Chương 236: Trịnh Kiệt Thấy Tủi Thân
Chương 237: Ngươi Dám Không Chia Thử Xem
Chương 238: Buông Lỏng Áp Chế Còn Cần Kích Thích
Chương 239: Tiêm Nhiễm Mộng Tưởng
Chương 240: Kim Đan Có Vẻ Hơi Khác Biệt
Chương 241: Một Cái Danh Ngạch
Chương 242: Bắt Đầu Khởi Tranh
Chương 243: Đồng Loạt Rời Khỏi
Chương 244: Não Bộ Muốn Trương Phình
Chương 245: Giả Danh Cán Bộ
Chương 246: Tự Dưng
Chương 247: Tỉnh Rồi
Chương 248: Lão Hổ Thích Rúc Mềm Mềm
Chương 249: Đoán Bậy Không Tốn Tiền
Chương 250: Khó Lòng Kìm Nén Thở Dài