Bạc Hà Đồ My Lê Hoa Bạch - Sưu tầm - Điện Tuyến

Bạc Hà Đồ My Lê Hoa Bạch - Sưu tầm

Truyện Bạc Hà Đồ My Lê Hoa Bạch là một truyện khá hấp dẫn và lý thú, truyện dẫn dắt bạn đọc trở về ngày cổ xưa, thời của những vương triều đang thịnh trị, đọc để bước vào cuộc hành trình bất đắc dĩ của một cô nàng. Từ thời hiện đại sống một cách vui vẻ, tung tăng trớ trêu thay, vì một chút biến cố không đâu vào đâu cô được vượt qua không gian và thời gian trở về thời cổ đại - một truyện xuyên không đầy những tình tiết mà bạn không thể đoán trước được. Người bạn trai của cô nàng lẳng lặng bỏ chiếc nhẫn vào trong ly sinh tố đào mát
lạnh. Đúng lúc chàng giương mắt hồi hộp chờ đợi, thì cô ngây thơ vô tội múc một thìa sinh tố đào lớn đến mức không thể lớn hơn được nữa, rồi
dùng tốc độ sét đánh không kịp bưng tai nuốt xuống... Mọi chuyện bắt đầu từ đây, bắt đầu từ sự kiện này, rồi sẽ nảy sinh những chuyện khác. Hoàng đế tự mình xem xét tuyển người phối ngẫu với Thái tử. Thái tử mặc
dù rất tốt, nhưng cũng không bằng được “Tiểu Bạch ca ca” thanh mai trúc
mã của nàng. Vì vậy, Vân Tưởng Dung vốn không sợ trời, không sợ đất liền tỉ mỉ bày ra một màn “tân nương thất lạc”. Nguyên tưởng rằng chỉ là tư
tình của nhi nữ, không ngờ lại khiến thiên hạ phân tranh. Thân thế của Tiểu Bạch ca ca mà nàng vẫn thương yêu là một câu đố. Kẻ
được thế nhân gọi là “Yêu Vương”, Tử Hạ Phiêu Tuyết, cũng nhìn chằm chằm vào nữ tử mang trên người hương bạc hà truyền kỳ. Dung mạo đẹp chính là sai lầm mà. Đúng là Hồng nhan họa thủy trong truyền thuyết. HỌ là những mỹ nhân, những nữ nhân được đề cập ngay từ trong chính nhan đề truyện.Bạc hà: Vân Tưởng Dung, từ nhỏ đã có đôi mắt long lanh đẹp hút hồn, đôi má tựa ráng chiều, làn da trắng mịn nõn nà, sinh ra đã biết nói, dung nhan vô song. Trời sinh tính tình thông minh, linh hoạt, tựa như tinh linh trong truyền thuyết. Từ khi lên chín tuổi đã ẩn hiện một diện mạo khuynh quốc, khuynh thành. Sinh ra đã được phong làm thái tử phi. Thân thể có mùi thơm mát của bạc hà, vì vậy mà được xưng tụng là “Bạc Hà mỹ nhân”.Đồ my: Tử Hạ Phiêu Tuyết, một đôi mắt màu tím, dung nhan còn đẹp hơn cả nữ nhân, giống như đóa hoa đồ my nở trong tuyết tháng sáu. Thiên phú dị bẩm, xử sự lạnh lùng, quyết đoán, danh xưng là “Yêu vương”.Lê: Triệu Lê Mậu, thái tử Hương Trạch Quốc, trí dũng hơn người, một đôi mắt phượng không giận mà uy, như một cây lê cao vút, xum xuê cành lá.Hoa: Hoa Phỉ, ngọc thụ lâm phong, giỏi dùng độc mà cũng giỏi trị độc. Thích màu xanh, từ chỗ ở cho đến quần áo và đồ dùng hàng ngày đều là màu xanh. Tính tình thẳng thắn, chân thành, thường khiến cho người khác ôm bụng cười đến quặn thắt cả ruột.Bạch: Vân Tương Chi, là con nuôi của Thừa tướng Hương Trạch Quốc Vân Tư Nho, dáng vẻ khó phân biệt nam nữ, thích màu trắng, giỏi vẽ tranh, được mệnh danh là Họa thánh. Người đời sai dùng “tư nho”để chỉ mỹ nam.

Danh Sách Chương Đọc Từ Đầu

Chương 1: XUYÊN QUA THẬT LÀ PHIỀN MUỘN
Chương 2: Tử cúc sơ sinh chu cận trụy (Hoa cúc tím mới sinh rơi vào nhà phú quý)
Chương 3: NGƯỜI SỢ NỔI DANH, HEO SỢ THỊT
Chương 4: SINH NHẬT TRÒN MỘT TUỔI
Chương 5: Thiếu niên bất thức sầu tư vị (1)
Chương 6: Thiếu niên bất thức sầu tư vị (2)
Chương 7: Thiếu niên bất thức sầu tư vị (3)
Chương 8: Cẩm Tú hoa niên thùy dữ độ
Chương 9: Nguyệt thượng sao đầu lê viên nháo
Chương 10: Đêm trăng náo loạn Lê Viên (nhị)
Chương 11: Đêm trăng náo loạn Lê Viên (tam)
Chương 12: Thuật dịch dung
Chương 13: Hồng quần đố sát thạch lưu hoa
Chương 14: Diện thánh
Chương 15: ĐỒNG LAI VỌNG NGUYỆT NHÂN HÀ XỨ (Người cùng ngắm trăng đêm nào với ta giờ đâu thấy)
Chương 16: ĐÌNH VIỆN THÂM THÂM THÂM KỶ HỨA (Đình viện sâu, sâu, sâu biết mấy)
Chương 17: Thiên giai dạ sắc lương như thủy(1) (Màn đêm sương phủ trời man mác)
Chương 18: Thủy tinh liêm động vi phong khởi(1) (Rèm châu lấp lánh lay hơi gió)
Chương 19: Thủy tinh liêm động vi phong khởi (tiếp) (Rèm châu lấp lánh lay hơi gió)
Chương 20: Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng
Chương 21: Nam Vân, Bắc Tuyết, Lũng trung Hoa
Chương 22: Phinh phinh niểu niểu thập tam dư (nhất)(1) (Tuổi độ mười ba dáng mảnh mai)
Chương 23: Phinh phinh niểu niểu thập tam dư ( nhị ) (Tuổi độ mười ba dáng mảnh mai)
Chương 24: Trang sinh hiểu mộng mê hồ điệp(1)
Chương 25: Chưa đến hoa triêu(1) giữa mùa xuân
Chương 26: Phật thủ bạt ngàn vẫn không thể thông suốt
Chương 27: Phong lý lạc hoa thùy thị chủ (Gió thổi, hoa rơi, ai là chủ)
Chương 28: Thay xà đổi cột, bướm phá kén
Chương 30: Gió nổi báo giông tố sắp đến
Chương 31: Gió sương lạnh buốt không đường thoát
Chương 32: Khi hoa nở cũng là lúc hoa tàn
Chương 33: Hoa trên đường đã nở, nàng ngắm hoa thong thả quay về(1)
Chương 34: Hỏi rễ sen có bao nhiêu tơ lòng
Chương 35: Trúc ngoại đào hoa tam lưỡng chi(1)
Chương 36: Trời xanh, cỏ xanh, mây vờn quanh
Chương 37: Trời xanh, cỏ xanh, mây vờn quanh (nhị)
Chương 38: Tháng Ba đổi lửa
Chương 39: Trời ở cao, núi ở xa, sương buốt lạnh
Chương 40: Ám hương phù động nguyệt hoàng hôn(1) (Hương mai lan tỏa bóng hoàng hôn)
Chương 41: Sáo ngọc lưu luyến hoa bích đào
Chương 42: Rèm châu chẳng cuốn đêm sương lạnh lùng (*)
Chương 43: Yến quen chốn cũ lại quay về (*)
Chương 44: Bao phen hồn mộng được tương phùng (*)
Chương 45: Chén trà đưa hương thay rượu nồng (*)
Chương 46: Dẫu có tương phùng cũng chẳng nhận ra (*)
Chương 47: Từng cánh hoa mềm mại hé mở
Chương 48: Chương 48
Chương 49: Say biệt lầu tây nay quên hết (*)
Chương 50: Cửu quan hổ báo khán kình địch
Chương 51: Lưu vân tụ tán liễu vô ngân (*) (*Mây trôi không dấu vết)