Tinh Thần Châu (Tu Chân Giới Bại Loại) - Dược Thiên Sầu

Tinh Thần Châu (Tu Chân Giới Bại Loại)

Mạnh Tử răn dạy “nhân chi sơ, tính bản thiện” nghĩa là không phải ai vừa mới sinh ra đã làm người xấu. Nhân vật chính cũng nằm trong hoàn cảnh như vậy. Bất quá trời cao thương xót, đã cho hắn một cơ hội thay đổi cuộc đời, nhưng lại không phải ở thế giới này... Mà là ở trong một thế giới kỳ huyễn!

Đời không như mộng đẹp, ngày hắn bước chân vào thế giới xa lạ đã vướng mắc phải tình cảnh huynh đệ tương tàn. Hắn phải vượt lên số phận để sinh tồn, để cường đại hơn hắn chọn con đường tu tiên. Bất quá hắn căn cốt hỗn tạp, nhiều người nhận định rằng hắn không thể bước qua nổi ngưỡng cửa nhập môn. Nên chẳng một ai muốn thu nhận hắn. Bằng vào tính tình lạc quan, yêu đời, hắn đã kiên trì rèn luyện. Để không phụ lòng mong mỏi của vị sư phụ đáng kính. Theo năm tháng vô tình trôi qua, hắn vẫn chỉ giậm chân tại chỗ... Không hề có tiến triển gì... Nhưng đến một ngày.... Do cơ duyên xảo hợp, hắn được Bạch Hồ, một con yêu hồ đã tu luyện ngàn năm tặng cho một viên Kim Châu.

Kể từ đó, nhiều sóng gió đã xảy ra chung quanh cuộc đời của hắn... Nhất là khi sư phụ ngộ nạn, bản thân hắn luôn khao khát báo thù. Hắn phải làm sao để báo thù cho sư phụ đây? Hắn phải làm sao giải đáp bí mật của Kim Châu đây? Cho đến khi hắn gặp được “Độc Cô Cầu Bại” Tất Trường Xuân thì cuộc đời của hắn mới bước sang một ngã rẽ khác. Lại nói về Tất Trường Xuân...

Tất Trường Xuân là một kẻ si mê võ học, cũng bởi vậy mà năm xưa ông ta nhất chiến vang danh thiên hạ. Trong một đêm mưa gió, ông ước hẹn cùng mười sáu vị cao thủ Hóa Thần hậu kỳ, để phân chia cao thấp. Chẳng ai biết kết quả trận đấu đó như thế nào? Nhưng sau cái đêm hôm đó, người ta đã gọi ông là “Thiên Hạ Đệ Nhất Cao Thủ”. Vũ trụ mênh mông, tam giới tung hoành, lược sát tứ phương, hồng mông thiên giới, một đời bá chủ...

Danh Sách Chương Đọc Từ Đầu

Chương 301: Chậm
Chương 302: Uyên Ương dục
Chương 303: Thất vọng mà về
Chương 304: Nhập cảnh
Chương 305: Hiểu thông
Chương 306: Phá đan thành anh
Chương 307: Tiểu mánh khóe
Chương 308: Mượn và sờ hữu
Chương 309: Chỉ điểm
Chương 310: Lĩnh ngộ
Chương 311: Bái sư
Chương 312: Thượng cổ
Chương 313: Tru tiên
Chương 314: Ghen
Chương 315: Có điểm tối
Chương 316: Chân ngụy phá cấm
Chương 317: Lễ gặp mặt (1)
Chương 318: Lễ gặp mặt (2)
Chương 319: Giải tán
Chương 320: Bái kiến
Chương 321: Bầy yêu trơng ngạnh
Chương 322: Một đường đưa tiễn
Chương 323: Làm mẫu luyện đan
Chương 324: Phá Cấm Đan
Chương 325: Thử Đan
Chương 326: Điểm thiếu sót rất lớn
Chương 327: Trần Phong động dục
Chương 328: Quan sát chiến đấu thực tế
Chương 329: Người một nhà chạm mặt
Chương 330: Khả năng ra đại sự (1)
Chương 331: Khả năng xảy ra đại sự (2)
Chương 332: Sư phụ ta (1)
Chương 333: Sư phụ ta (2)
Chương 334: Đóng băng lầu các
Chương 335: Tuyên Bình gặp nạn
Chương 336: Có cừu báo cừu
Chương 337: An ủi đại tướng quân
Chương 338: Nam Hải Tử Trúc Lâm
Chương 339: Chứng minh thân phận
Chương 340: Âm chướng khốn thanh diễm
Chương 341: Thiên hạ đệ nhất cao thủ
Chương 342: Tình thế
Chương 343: Nhẹ nhàng nói
Chương 344: Vô chỉ thị
Chương 345: Lấy hai thứ
Chương 346: Ta lưu lại
Chương 347: Cửu U Minh động (1)
Chương 348: Cửu U Minh động (2)
Chương 349: Cửu U Minh động (3)
Chương 350: Cửu U Minh động (4)